Chương trước
Chương sau
Hư thiên chấn động, tiếng động ầm vang vang lên.

Cảnh tượng tiếp theo thật sự choán mắt, Chuẩn Thánh của Cực Dương Tông bị Diệp Thành và Man Hùng đánh tới mức không có sức phản kháng, muốn chạy nhưng không được, máu tươi nhuốm đỏ hư thiên.

Người của nhà Mộ Dung chỉ biết tắc lưỡi, đến Chuẩn Thánh của nhà Mộ Dung cũng vậy, bọn họ quên mất phải xông lên giúp đỡ.


Không biết mất bao lâu hư thiên mới im ắng trở lại.

Lại nhìn bên ngoài tiên sơn, chín Chuẩn Thánh của Cực Dương Tông chỉ còn lại một người bị Diệp Thành và Man Hùng chặn ở hai hướng.

Chuẩn Thánh của Cực Dương Tông lảo đảo, bọn họ sợ hãi rít lên: “Cực Dương Tông sẽ không tha cho các ngươi”.

“Mẹ kiếp, cút về Cực Dương Tông đi”, Man Hùng vung gậy tới, Chuẩn Thánh của Cực Dương Tông còn đang vùng vẫy tế ra binh khí bản mệnh, đó là cổ ấn một phương lơ lửng trên đầu bảo vệ xung quanh bọn họ.

Rầm!

Một gậy của Man Hùng giáng xuống, có thể coi là vô cùng bá đạo, gậy răng sói trong tay hắn là vật được đúc từ thần liệu, vô cùng hung hãn, bảo ấn binh khí bản mệnh của tu sĩ Chuẩn Thánh ở Cực Dương Tông cũng bị hắn đánh tan.

Phụt!

Chuẩn Thánh Cực Dương Tông phun ra máu bay đi.

Thế nhưng không đợi ông ta dừng chân, Diệp Thành đã tới, Hỗn Độn Thần Đỉnh hoá thành gậy răng sói hung hãn giáng xuống đánh tan phần cơ thể, nguyên thần bay đi hoá thành hư vô.

Cho tới lúc này, chín tu sĩ Chuẩn Thánh của Cực Dương Tông mới bị tiêu diệt hoàn toàn, từ xa xôi nghìn dặm tới đây thể hiện cuối cùng lại bị tiêu diệt không còn đường thoát thân.



Nào nào, tới đây chia nào!

Diệt được Chuẩn Thánh của Cực Dương Tông, Diệp Thành và Man Hùng phân chia chiến lợi phẩm trên hư thiên.

Lại nhìn sang tiên sơn nhà Mộ Dung, đó là từng cặp mắt kinh ngạc, hai tên súc sinh này ở đâu ra vậy, đó là chín tu sĩ Chuẩn Thánh, nói diệt là diệt sao?

Đã lắm!

Diệp Thành và Man Hùng phân chia xong thì lần lượt nhìn sang tiên sơn nhà Mộ Dung.

Lại quay về hoa viên, lúc này ánh mắt của tất cả mọi người nhìn hai tên này đã thay đổi, bọn họ đã từng gặp những kẻ hung hãn nhưng chưa gặp kẻ nào hung hãn như vậy.

Ba tu sĩ Chuẩn Thánh nhà Mộ Dung cũng đến, không chỉ bọn họ mà các lão bối nhà Mộ Dung cũng đến đông đủ bao vây Diệp Thành và Man Hùng ba vòng trong ngoài giống như kẻ khác loài vậy.

“Ngươi...ngươi cũng lợi hại lắm”, Man Man nhìn sang Man Hùng, giọng điệu nhẹ nhàng hơn trước rất nhiều.

“Ôi chao, đánh lâu như vậy mà chẳng ai cho ta ngụm nước nào”, Man Hùng chép miệng.

“Này, của ngươi đấy”, Man Man phất tay lấy ra mười mấy quả linh quả sau đó không quên liếc nhìn Man Hùng.

“Cái này ngon đấy”, Man Hùng toét miệng cười, tỏ ra chẳng dè dặt gì.
“Cô nương, chúng ta nói chuyện chút nhé?”, phía này, Diệp Thành nhìn sang nữ tử mặc y phục trắng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.