Diệp Thành hiện thân, vẫn là căn phòng mới của thần tử Quỷ Vương, lúc này căn phòng đã là một đống hoang tàn.
Phòng mới không tồi!
Diệp Thành ho hắng như nhớ lại sự việc trước đó với thần tử Minh Vương, mỗi lần nghĩ tới cảnh tượng đó trong lòng hắn không khỏi kích động.
Diệp Thành thu lại ánh mắt quay người bay vào hố đen không gian và không quên đảo mắt nhìn Minh Vương Tông đổ nát.
Đây là kiệt tác của hắn, cướp bóc không hề nương tay, dù sao cũng không phải là người một nhà, cứ diệt đến cùng thôi, một tiên sơn đang yên lành mà giờ bị tàn phá tan hoang, không ngóc ngách nào yên ổn.
Người của Minh Vương Tông không nhàn rỗi, lúc này bọn họ đang bận rộn xây lại tiên sơn và đình đài, mặt mày ai nấy vô cùng khó coi.
Giết! Giết! Giết!
Đang nhìn thì từ một phương vang lên tiếng gào thét như chó điên kéo theo sự chú ý của Diệp Thành.
Đó là một địa cung đã bị tổn hại nặng nề, còn người gào thét đương nhiên là thần tử Minh Vương sau khi đã tỉnh lại, mặt mày hắn tôi độc như ác ma, trông nổi bật giữa địa cung tăm tối.
Kẻ ta tìm là ngươi!
Diệp Thành bật cười lạnh lùng, hắn cứ thế sát phạt vào địa cung.
Bên trong địa cung hoang tàn, thần tử Minh Vương nằm trên một tế đàn.
Trông bộ dạng tên này chẳng ra làm sao, trước đó hắn bị Diệp Thành đánh không hề nhẹ, toàn thân từ đầu tới chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/625305/chuong-3116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.