Chương trước
Chương sau


Cái chuông này thật sự bất phàm, kim quang chói lọi, vừa được lấy ra đã liên tiếp vang lên âm thanh leng keng.

Thế nhưng điều khác thường đó là rất nhiều người ở bên dưới không hề nhìn Trường Thiện Chân Nhân mà lại đổ dồn ánh mắt về phía nhã gian của Lăng Tiêu Cung, bọn họ đang thầm nghĩ có phải Bích Du đang lên giường với Diệp Thành không?


Có điều cuối cùng thì bọn họ cũng chẳng nhìn thấy gì.

Thế nhưng cho dù là vậy thì cũng khó có thể ngăn lại được ánh mắt của bọn họ nhìn về bên này, cái danh chơi xỏ không phải vừa.

Trường Thiện Chân Nhân tỏ ra ái ngại, ông ta khẽ ho hắng kéo sự chú ý của những người kia về bên này.

Buổi đấu giá tiếp theo diễn ra vô cùng sôi nổi, nhưng lại không hề có sự tham gia của một số người, quả đúng là êm đềm, vì Hoa Thiên bị chơi xỏ đến phát khóc và thần tử Quỷ Hoàng cũng bị chèn ép đến bất lực.

Còn kẻ chơi xỏ là Diệp Thành lúc này lại tỏ ra rất an phận, nhìn từng món vật phẩm mà không hề ra tay, hắn đang đợi, đợi bảo vật quan trọng cuối cùng là tinh không đồ, đây mới chính là mục đích hắn tới Vọng Cổ Tinh.

“Ngươi đúng là tới đâu cũng dấy lên cả làn sóng”, khi uống trà, một giọng nói truyền tới thần hải của Diệp Thành.

“Người không phạm ta thì ta cũng không phạm người”, Diệp Thành mỉm cười, hắn không hề tỏ ra kinh ngạc như thể biết rõ ai truyền âm cho mình.

“Bớt thể hiện một chút đi! Quỷ Hoàng Tông không dễ đụng vào đâu”.

“Ta…”, Diệp Thành còn chưa nói xong thì đã thấy cánh cửa nhã gian của Lăng Tiêu Cung bị phá, nếu nhìn kĩ thì chính là hai bà lão đi theo bảo vệ Bích Du cố tình vào đây.

“Ừm?”, cả hai người vừa vào thì thẫn thờ, vẻ mặt ngỡ ngàng nhìn Bích Du, “thần nữ, mạng che mặt của người?”

“Hai vị trưởng lão tuỳ tiện vào đây như thế này là không coi sự tồn tại của ta ra gì sao?”, Bích Du cau mày nhìn hai người.

“Thần nữ xin thứ tội”, cả hai người vội chắp tay hành lễ lần lượt lên tiếng, “mong thần nữ nhanh chóng theo lão thân về Lăng Tiêu Cung”.

“Vì sao?”

“Buổi đấu giá này Lăng Tiêu Cung chúng ta đã đụng tới Thiên Phủ Thần Triều và Quỷ Hoàng Tông, bọn họ sao có thể để chúng ta yên, chắc chắn sẽ ra tay với chúng ta giữa đường, buổi đấu giá chưa kết thúc nên chúng ta rời khỏi đây sớm lúc nào hay lúc ấy”.

“Với mối quan hệ giữa Lăng Tiêu Cung và Thiên Phủ Thần Triều cũng như Quỷ Hoàng Tông thì hai lão tổ sẽ để chuyện này xảy ra sao?”, Bích Du lãnh đạm đáp lời.

“Việc chặn giết giữa đường chắc chắn sẽ xảy ra tuy nhiên vấn đề không nghiêm trọng cho lắm”, Diệp Thành cũng mỉm cười.

“Ngươi còn dám mê hoặc thần nữ nhà ta?”, cả hai bà lão lên tiếng nạt nộ, uy lực Chuẩn Thánh hiển hiện: “Nếu không phải vì ngươi thì Lăng Tiêu Cung cũng sẽ không đắc tội với Quỷ Hoàng Tông và Thiên Phủ Thần Triều”.

“Hỗn xược”, Bích Du đứng dậy, đôi mắt loé lên ánh nhìn lạnh lùng.

“Thần nữ, chúng ta…”





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.