Chương trước
Chương sau
“Đương nhiên là có rồi”, Diệp Thành mở lời, tràng cười vang vọng khắp Phách Mại Các: “Ta trả sáu triệu”.

“Lại có kịch hay rồi”, Diệp Thành đột nhiên chen vào khiến mọi người đều ngồi thẳng dậy, im lặng bao nhiêu lâu cuối cùng thần chơi xỏ cũng ra tay, nhớ lại màn đấu giá lúc trước của hắn với Quỷ Hoàng Tông, đến giờ họ vẫn còn thích thú, thế lực lớn ra tay không phải là chuyện một hai triệu.

“Có kẻ không có mắt thật kìa”, thần tử Quỷ Hoàng cười âm u, dường như đã biết trước rằng Diệp Thành sẽ chen ngang.


“Hồng hoàng dã thú, bảo bối như này làm sao có thể bỏ qua”, Diệp Thành cười đùa giỡn: “Ngược lại là thần tử Quỷ Hoàng đấy, ngươi nên nương tình mới phải, nếu có thể nhường cho tại hạ thì ta nhất định vô cùng cảm kích”.

“Ngươi là cái thá gì mà ta phải nhường?”, thần tử Quỷ Hoàng thoải mái vặn vẹo khớp cổ.

“Nếu vậy thì dựa vào khả năng thôi”, Diệp Thành nhún vai: “Ta trả sáu triệu”.

“Hơn ngươi một triệu, Quỷ Hoàng Tông trả bảy triệu”, thần tử Quỷ Hoàng cười nhạo báng, không có chút áp lực.

“Tám triệu”.

“Chín mươi triệu”.

Phụt! Phụt! Phụt!

Diệp Thành vừa nói xong, tiếng phụt nước trà ở Phách Mại Các nối tiếp nhau vang lên, sau đó là tiếng ho sặc sụa, hết đợt này đến đợt khác, tất cả đều bị sặc, suýt thì không thở được mà chết.

“Chín mươi triệu? Ta không nghe nhầm chứ?”, có người lắc đầu, choáng váng đầu óc, cả phòng đấu giá như muốn nổ tung.

“Là chín mươi triệu chứ không phải chín triệu?”

“Một lúc tăng thêm tám mươi mốt triệu luôn?”

“Con mẹ nó chứ!”

“Có… Có kiểu hô giá thế này à?”, đến Chuẩn Thánh cũng ngẩn ra, ba chữ ‘chín mươi triệu’ như sấm rền bên tai khiến đầu họ ong ong.

“Đúng là không nói thì thôi, nói ra là khiến người khác hết hồn”, thư sinh nữ cải trang nam cũng day đầu mày, cuốn sách cổ trong tay đã ướt, cũng là bị Diệp Thành làm cho giật mình nên phun trà lên đó.

“Chín mươi triệu?”, lúc này đến Trường Thiện Chân Nhân cũng bối rối, nói xong ông ta còn nhìn người hầu bên cạnh để chắc chắn rằng không phải mình thất thần nên nghe nhầm.

“Là… Là chín mươi triệu đấy ạ”.

“Thần tử đừng trách, chỉ là chúng ta sốc quá thôi”, trong nhã gian của Thần Triều, ba Chuẩn Thánh đang cầm khăn tay lau mặt cho Hoa Thiên, vừa nãy ba người họ cực kỳ ăn ý, phun hết nước trà trong miệng lên mặt hắn ta, khiến hắn ta sững sờ, choáng váng.

“Bích Du, lần sau uống trà thì tránh xa ta ra”, trong nhã gian của Lăng Tiêu Cung, Diệp Thành cũng đang vuốt nước trà trên mặt xuống, xem ra cũng bị người khác phun vào mặt.

“Chín mươi triệu, ngươi điên rồi à?”, Bích Du nhìn Diệp Thành, kinh ngạc đến mức tái mặt, cô cũng không ngờ rằng Diệp Thành sẽ làm như vậy, đến giờ đầu vẫn còn hơi choáng đây.

“Có gì đâu, có gì đâu”, Diệp Thành vuốt tóc, nhìn nhã gian bên cạnh.

“Ngươi chơi ta?”, thần tử Quỷ Hoàng phẫn nộ tung một chưởng đánh thủng một lỗ của nhã gian, hắn ta bày ra bộ mặt tôi độc nhìn về phía nhã gian của Lăng Tiêu Cung.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.