Chương trước
Chương sau


“Mười triệu ba trăm”.

“Mười triệu bốn trăm”.

“Mười triệu năm trăm”.


“Shhh”, nghe Hoa Thiên và Bích Du cạnh tranh giá cả mà bên dưới phải xuýt lên không ngừng.

“Thiên Phủ Thần Triều và Lăng Tiêu Cung đang đấu với nhau sao?”

“Mười triệu năm trăm, lão tử tu đạo cả nghìn năm nay chưa thấy nhiều tiền như vậy bao giờ.

“Thế lực lớn quả nhiên hùng hậu”.

“Đúng là biến cố đột nhiên xảy ra”, trong tiếng bàn tán, Bích Du trong nhã gian lắc đầu bất lực.

“Sao, không đủ tiền à?”, Diệp Thành mỉm cười.

“Ta không ngờ lại gặp biến cố thế này”.

“Tiên tử không theo nữa sao?”, Hoa Thiên mỉm cười, “nếu vậy thì ta sẽ đoạt được cửu tiêu thần lộ”.

“Tiên tử có thể theo tiếp không?”, Trường Thiện Chân Nhân cũng nhìn vào gian phòng, cũng giống như ông ta, tất cả những người có mặt ở đây đều nhìn về phía đó, mặc dù mười triệu năm trăm là cái giá trên trời nhưng bọn họ vẫn muốn xem màn đấu giá kịch tính.

“Không theo”, Bích Du từ bỏ.

“Vậy thì cửu tiêu thần lộ sẽ thuộc về….”

“Mười triệu năm trăm mười nghìn”, Trường Thiên Chân Nhân còn chưa nói xong thì đã bị giọng nói của Diệp Thành ngắt lời.

“Ấy?”, nghe vậy, tất cả moi người đều đổ dồn ánh mắt về phía gian phòng của Bích Du.

“Trong gian phòng của tiên tử Bích Du lại có nam tu sĩ?”, rất nhiều người thẫn thờ, vẻ mặt khó hiểu.

“Là ai mà có vinh hạnh vậy chứ?”, bên dưới xôn xao bàn tán, người ta tò mò về thân phận của nam tu sĩ trong gian phòng của Bích Du.

“Diệp Thành, thôi bỏ đi”, trong gian phòng, Bích Du nhìn sang Diệp Thành, cô cũng bất ngờ vì Diệp Thành trả giá.

“Có phải chúng ta không có tiền đâu”, Diệp Thành nhướng vai.

“Hoa Thiên không từ bỏ đâu”.

“Vậy thì chơi tới cùng”, Diệp Thành vặn cổ, khoé miệng nhướng lên tạo thành nụ cười, hắn cười cợt nhả: “Hắn đã muốn chơi thì tiểu gia đây sẽ cho hắn chơi vui vẻ”.



“Lăng Tiêu Cung ra giá mười triệu năm trăm mười, còn ai tăng giá không?”, Trường Thiện Chân Nhân nói rồi không quên liếc nhìn vào nhã gian nơi thần tử của mình ở đó, vẻ mặt có phần không mấy vui vẻ.

“Mười triệu sáu trăm”, Hoa Thiên cười u ám.

“Mười triệu bảy trăm”, Hoa Thiên vừa dứt lời thì Diệp Thành liền tăng giá.

“Mười triệu tám trăm”.

“Mười triệu chín trăm”.

“Hai tên này điên rồi sao?”, bên dưới tặc lưỡi.
“Đúng là vở kịch hay”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.