Chương trước
Chương sau

“Ông nghe ai nói?”

“Lão phu bấm đốt tay thấy đúng là ngươi đã đến kỹ viện”, Yên lão đạo ra vẻ mình là thầy bói, vẻ mặt còn rất nghiêm túc: “Ta khuyên ngươi một câu, đến nơi đó nhiều không tốt đâu”.


“Lão phu cũng bấm đốt tay tính thấy tối qua ông đã đi ăn phân”, Diệp Thành cũng nói với vẻ mặt rất nghiêm túc.

“Chẳng ngon gì cả”, Yên Xích Hà nói xong còn chọc kẽ răng.

“Nhìn ra được”.

“Hai người…”, nghe cuộc trò chuyện của hai người, những người ngồi phía trước, phía sau, trái và phải đều đổ dồn ánh nhìn đầy ẩn ý về phía này, đặc biệt là vị ăn phân tối qua.

“Nhìn thấy chưa, người kia chính là Hoá Thiên Lão Tổ”, dưới ánh mắt kỳ lạ của bốn phía, Yên lão đạo chỉ về nơi cách đó không xa.

Nghe vậy Diệp Thành ngồi thẳng người lên một chút, nhìn theo hướng Yên lão đạo chỉ, nhìn thấy một người mặc áo choàng đen kín mít.

“Ông ta che giấu diện mạo và khí tức rồi mà ông cũng nhận ra được à?”, Diệp Thành nhìn Yên lão đạo với vẻ không tin.

“Xem thường ta đúng không?”, Yên lão đạo lấy bầu rượu ra: “Lão đạo ta hàng yêu diệt ma gần nghìn năm nay vẫn phải có chút đạo hạnh này, đừng nói ông ta chùm áo choàng đen, cho dù có biến thành đống phân thì ta vẫn có thể nhận ra”.

“Ông đúng là có duyên với phân”, Diệp Thành nói xong lại nhìn về phía Hoá Thiên Lão Tổ, đó là một bậc Chuẩn Thánh, hơn nữa còn không phải Chuẩn Thánh bình thường, xét về thực lực, ông ta cũng không yếu hơn Pháp Thông bao nhiêu.

“Người của Quỷ Hoàng Tông”, khi Diệp Thành đang nhìn thì có người kinh ngạc hô lên.

“Quỷ Hoàng Tông”, Diệp Thành lẩm bẩm rồi cũng nhìn về hướng đó, ở lối vào có một thanh niên tóc đỏ đang bước tới, thần mang tản ra quanh người khiến người khác không dám nhìn thẳng, trên đầu hắn ta có hai cái sừng, vừa nhìn là biết không phải tu sĩ nhân loại, sau lưng thanh niên ấy còn có hai ông lão đi theo, cũng đều là Chuẩn Thánh.

“Huyết mạch bá đạo thật”, Diệp Thành theo dõi thanh niên tóc đỏ có sừng trên đầu: “Không ngờ còn mạnh hơn cả Hoa Thiên”.

“Đó là thần tử của Quỷ Hoàng Tông”, Yên lão đạo nói: “Như ngươi thấy đấy, hắn ta không phải tu sĩ loài người, bản tướng là một con ác thú tên là Liêu. Người ta đồn rằng tổ tiên của chúng là hồng hoang dã thú Cùng Kỳ, huyết mạch của chúng cực kỳ bá đạo, có thể so sánh với Thánh thể”.

“Liêu, Cùng Kỳ”, Diệp Thành nhẩm lại, hắn chưa từng nghe thấy Liêu, nhưng đại danh Cùng Kỳ thì như sấm bên tai, đó là hồng hoang dã thú có thể sánh vai với Thao Thiết, huyết mạch của nó không kém hơn phượng hoàng.

“Đến Quỷ Hoàng Tông cũng đến rồi”, phía dưới vẫn vang lên tiếng bàn tán không ngớt.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.