Chương trước
Chương sau


“Cửu… Cửu vĩ hồ?”, Yên Xích Hà còn chưa nói xong đã bị Diệp Thành cắt ngang.

“Sao, ngươi không biết à?”


“Bây giờ biết rồi”, Diệp Thành không khỏi nhìn về phía Hắc Sơn, không ngờ người chuyển kiếp lại là Hoàng tộc cửu vĩ, đúng là mới lạ. Nếu Hồ Tiên Nhi biết, không biết cô sẽ có vẻ mặt gì.

“Chúng ta cùng cứu một người, vậy là ba đấu một, ta không tin không đấu lại lão thụ yêu đó”, Yên Xích Hà chợt tràn đầy khí thế.

“Ba đấu một?”, Diệp Thành nhướng mày, bất giác liếc Ninh Thái Thần thư sinh bên cạnh: “Lão đạo, đây là người phàm, thụ yêu có thể một chiêu nghiền chết hắn, thế mà ông cũng để hắn tham chiến?”

“Ngươi thì biết cái gì?”, Yên lão đạo nói: “Hắn có thân Đồng Tử, lão đạo cần mượn pháp từ hắn, nếu may mắn biết đâu còn có thể mượn được Tôn Ngộ Không từ trên người hắn, ngươi đừng có coi thường”.

“Tôn Ngộ Không, tên hay, mượn tới còn có thể chơi với khỉ”.

“Đừng đùa, đó là Thần minh”.

“Lần này ông tính cho chuẩn rồi hãy mượn đấy”, Ninh Thái Thần tức giận nhìn Yên Xích Hà: “Nếu lại mượn thân nữ Thần minh lần trước thì ông không xong với ta đâu, đến giờ cô ta vẫn vào giấc mộng của ta đấy”.

“Có thể đừng nhắc đến chuyện đó được không? Nhắc đến là lão tử lại thấy phiền”, Yên Xích Hà mắng: “Nữ Thần minh thì sao, không phải Thần minh à? Mượn thân thể ngươi một lần, kết thành nhân quả vớ vẩn với ngươi”.

“Làm chuyện chính đi”, Diệp Thành trầm giọng lên tiếng, không còn vẻ mặt đùa vui nữa.

“Cũng tới lúc rồi”, Yên Xích Hà nhìn trời sao rồi mới đưa mắt về Ninh Thái Thần.

Ninh Thái Thần như hiểu ý ông ta, lập tức khoanh chân ngồi trên mặt đất, hít sâu một hơi rồi nhắm mắt lại.

Thấy vậy, Diệp Thành cũng nổi hứng thú, lẳng lặng quan sát, hắn cũng muốn biết mượn pháp mà Yên Xích Hà nói là thần thông gì.

Yên Xích Hà cầm kiếm gỗ đào, bắt đầu đi vòng quanh Ninh Thái Thần, đi tiến ba vòng lại đi ngược ba vòng, đi tiến ba vòng lại đi ngược ba vòng, đừng nói Yên Xích Hà, đến Diệp Thành nhìn cũng thấy hơi chóng mặt.

Không biết đến khi nào Yên Xích Hà mới dừng lại, miệng lẩm bẩm chú văn và những lời mà Diệp Thành không hiểu.

Diệp Thành hơi híp mắt lại, cảm nhận được đạo pháp của Yên Xích Hà đã khơi dậy một sức mạnh bí ẩn, sức mạnh ấy bao quanh cơ thể, hư ảo, không thấy dấu vết nhưng thực sự tồn tại, kỳ diệu khiến hắn kinh ngạc.

Thiên địa vô cực, càn khôn mượn pháp, mau theo lệnh tới!

Yên Xích Hà đột nhiên hô lên, âm thanh như chuông thần, tay cầm kiếm chỉ lên trời.

Lập tức, cửu tiêu rung lên, sau đó một tia thần hồng từ trên trời bay thẳng xuống đầu Ninh Thái Thần.
Dị giới!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.