Chương trước
Chương sau


“Có thể trụ được bao lâu thì trụ”, Diệp Thành bất lực lên tiếng: “Đây chỉ là cách tạm thời, và cũng không hẳn là cách, chí ít thì trước khi chưa thấy dị tượng độ kiếp của Chu Tước lão tổ thì bọn họ sẽ không dám ngông cuồng”.

“Chỉ mong là vậy, ngươi đi xem Chu Tước thế nào đã, nơi này có ta canh giữ rồi”.


“Rõ”, Diệp Thành đáp lời, hắn thi triển thiên đạo sau đó quay người bay vào không gian hư vô.

“Cách xa ta ra”, vừa vào hố đen không gian Diệp Thành đã nghe thấy giọng Nhược Thiên Chu Tước.

Diệp Thành cũng không nghĩ gì nhiều, hắn dừng chân ở cách đó nghìn trượng rồi mới nheo mắt nhìn Nhược Thiên Chu Tước.

Bà ta vẫn đang độ kiếp, hình thái lúc này khiến người ta phải sợ hãi, trông không khác gì một thi thể bị dã đang xâu xé, cơ thể gầy khô đẫm máu, điều khiến Diệp Thành phải đứng cách xa bà ta chính là vì bà ta không muốn sóng kiếp số của bản thân ảnh hưởng đến Diệp Thành.

Lôi điện đáng sợ vẫn đang xoẹt qua dày vò thân thể tàn tạ của Nhược Thiên Chu Tước, có vẻ như nó muốn diệt bà mới thôi.

Diệp Thành đứng cách đó nghìn trượng tĩnh lặng quan sát.

Thiên nhân ngũ suy kéo dài quá lâu, còn vượt cả dự liệu của hắn, nó đã diễn ra mười mấy ngày rồi, Nhược Thiên Chu Tước vẫn không có dấu hiệu thoát biến, hiện tại bà ta đang ở trạng thái vô cùng yếu ớt, biến số quá nhiều.

Chỉ mong bình an vô sự!

Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, hắn khoanh chân ngồi xuống tế ra thần châu tạo hoá thâm nhập vào thần hải.

Ngay sau đó, Đan Tổ Long Hồn xoay vòng bay ra, cùng nhảy múa với tạo hoá thần châu, tạo hoá thần châu canh giữ thần đài, Đan Tổ Long Hồn bao quanh thần châu, lại thêm Hỗn Độn Thần Đỉnh và đế giác cùng bảo vệ thần hải của Diệp Thành kiên cố hơn.

Thế rồi ba ngày lại trôi qua.

Cho tới ngày thứ tư Diệp Thành mới từ từ mở mắt, hắn nhìn về Nhược Thiên Chu Tước cách đó nghìn trượng.

Khí tức của Chu Tước yếu ớt, nguyên thần gần như khô cạn, ngọn lửa nguyên thần yếu ớt, có khả năng bị dập tắt bất cứ lúc nào, Diệp Thành thậm chí còn không tìm ra được một giọt máu nào trong cơ thể bà ta, bà giống như cái xác khô, trạng thái yếu ớt thế này chỉ cần là một cơn gió xuân khẽ thổi qua cũng có thể cuốn bay.

Diệp Thành không rời mắt.

Tức nước vỡ bờ, Nhược Thiên Chu Tước lúc này chính là đang trong trạng thái như vậy, mọi thứ đều cô cùng yếu ớt, trông không khác gì người chết, tiếp sau đây mới chính là thoát biến, niết bàn trùng sinh trong kiếp số.

Quả nhiên không tới một khắc, cơ thể khô gầy của Nhược Thiên Chu Tước nứt lìa, có tiên quang chiếu rọi, da mặt khô héo dần dần tiêu đi, sinh ra da mới trông vô cùng sáng lạn.

Lúc này, Nhược Thiên Chu Tước giống như cành cây khô sau kì đông lạnh giá, mọc ra mầm chồi non, vạn vật sinh linh lúc này đang

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.