Chương trước
Chương sau


Luyện đan sư của Đan Phủ đồng loạt nhìn lên đỉnh núi, cực kỳ kinh ngạc, đã có người tinh mắt nhận ra đan dược mà Diệp Thành luyện chế, không ngờ còn là loại đan với cấp bậc cao hơn Tiên Vũ Đan hôm qua một bậc.

Diệp Thành chưa đi xuống ngay mà khoanh chân ngồi trên đỉnh núi.

Hắn ngồi liền ba ngày như thế.


Trong ba ngày này, những người tới bái kiến nối tiếp nhau không ngớt, nhưng đều bị chặn ngoài cửa.

Mãi đến ngày thứ tư, Diệp Thành mới đứng dậy.

Sơn môn Đan Phủ mở ra, đóng cửa ba ngày bây giờ Diệp Thành mới bước ra, hơn nữa còn dẫn luyện đan sư của Đan Phủ cùng ra, hơn mười nghìn người hừng hực khí thế đi thẳng lên tầng tám của U Đô.

Tầng tám U Đô có hàng nghìn toà linh sơn, toà nào cũng cheo leo dốc đứng.

Nhưng trong hàng nghìn toà linh sơn này có một toà hùng vĩ nhất, ánh sáng rực rỡ, tắm mình trong tiên quang.

Đó là linh sơn phủ đệ của Đan Phủ mới, là linh sơn mà nhà Chu Tước nỗ lực hết sức, mất ba ngày mới mở ra được, lớn hơn không chỉ mười lần so với Đan Phủ ở tầng thứ ba U Đô.

Woa!

Luyện đan sư của Đan Phủ ngẩng đầu, ai nấy đều như tên nhà quê, Đan Phủ này có lẽ là toà linh sơn lớn nhất U Đô.

Diệp Thành mỉm cười bước vào.

Sau khi vào sơn môn lại là một cảnh tượng khác, đình đài lầu các, cung điện động phủ, tất cả đều sáng lên tiên quang, trên núi trồng rất nhiều loại linh thảo quý hiếm, linh lực tinh khiết gấp mười lần Đan Phủ ở tầng ba.

Tốt lắm!

Diệp Thành cười nhạt, bước tới trước đại điện Đan Phủ.

Trước đại điện người đông như nêm, kín cả một phương, đếm kỹ thì thấy có tới ba mươi nghìn người, có của Đan Phủ, cũng có của Linh Đan Các trước kia, nhưng bây giờ đều thuộc Đan Phủ.

Diệp Thành đứng yên nhìn xuống dưới, không thấy nhóm Nhạc Sơn và Nhạc Hải đâu, không chỉ bọn chúng mà rất nhiều trưởng lão trước của Linh Đan Các cũng không có mặt, còn thiếu rất nhiều người.

“Tối qua đám Nhạc Sơn đã rời khỏi U Đô rồi!”

Bên cạnh Diệp Thành có một ông lão mặc áo đen truyền âm tới.

Diệp Thành không nói nhưng trong lòng hắn biết rõ, rời khỏi U Đô? Lời này người khác tin chứ hắn thì không.

Vua nào triều thần nấy.

Đã có vết xe đổ trước đó, là lão tổ của nhà Chu Tước, Nhược Thiên Chu Tước sao có thể giữ lại mầm hoạ? U Đô bây giờ cần cải tổ lại toàn bộ, điều khác là bà ấy thay hắn đóng vai người xấu này.

Đi đi!

Diệp Thành nhìn phía dưới lần cuối rồi nhẹ nhàng phất tay.

Luyện đan sư của Đan Phủ đồng loạt chắp tay rồi rời đi, tìm động phủ của mình dựa trên lệnh bài thân phận của mỗi người.
Diệp Thành cũng không rảnh rỗi, lạc ấn thuật của Vạn Đan trong đại điện, còn không quên thêm vào ý cảnh luyện đan của đan sáu vân, đan bảy vân, đúng là không tiếc công sức đào tạo luyện đan sư cho U Đô.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.