Trên đài đấu đan vang lên tiếng hô của Khô Nhạc.
Sau đó một tia đan hồng đen kịt phóng thẳng lên trời, hoá thành hình ảnh một con rồng, gào thét bay xung quanh sấm sét cuồng nộ.
Đan bảy vân!
Người xem vô cùng phấn khích vì được tận mắt chứng kiến sự ra đời của linh đan bảy vân.
Cửu U Đan bảy vân!
Đám Nhạc Sơn đều nở nụ cười, nụ cười có phần gớm ghiếc, như thể bọn chúng đã nhìn thấy cảnh chết thảm của Diệp Thành.
Khô Nhạc cũng vậy, ông ta để lộ hàm răng trắng âm u, trong mắt là vẻ tham lam và dữ tợn, dường như ông ta cũng đã nhìn thấy cảnh chân hoả và huyết mạch Thánh thể của Diệp Thành thuộc về mình.
Đoàng!
Khi Khô Nhạc và Nhạc Sơn đang cười bỡn cợt thì trên hư thiên lại xuất hiện sấm sét.
Lư luyện đan của Diệp Thành cũng phóng ra một tia đan hồng, đó là tiên quang màu vàng, hoá thành hình một con rồng màu vàng và cũng dẫn ra đan lôi, kim long bay quanh sấm sét.
“Đây là…”, mọi người có mặt đều đồng thời đứng bật dậy, nhìn lên hư thiên với vẻ không thể tin được.
“Đan… Đan bảy vân”, ai nấy đều há hốc mồm, cảm giác miệng lưỡi khô khốc.
“Diệp Thành cũng là luyện đan sư cấp bảy?”
“Không ngờ Diệp Thành cũng có thể luyện ra linh đan bảy vân”.
“Trời ơi! Không ngờ U Đô của ta lại có hai luyện đan sư cấp bảy”.
“Tiên Vũ Đan, không thể nào, không thể nào”, Khô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/625082/chuong-2892.html