Chương trước
Chương sau


Nhạc Sơn và Nhạc Hải cùng hét lên, sau đó cũng nhảy lên đài đấu đan.

Ba với ba!

Mọi người đều ngồi thẳng người lên một chút, ánh mắt sáng lấp lánh, trận đấu đan tiếp theo đây có lẽ sẽ rất thú vị.


Chọn thoải mái đi!

Diệp Thành lên tiếng rồi phất tay, một tay còn đang giữ đầu cho khỏi choáng.

Ba người phía Nhạc Sơn đương nhiên không khách sáo, tuy tự cho rằng mình sẽ thắng nhưng sự kỳ dị của Đan Phủ cũng khiến bọn chúng mất đi một chút tự tin, tình hình hiện tại bọn chúng phải thắng, những chuyện khác đều không quan trọng.

Ngươi, lên đài!

Tên mặc áo tím kia, lên đây!

Ngươi, lên đài đấu đan!

Phía Nhạc Sơn lần lượt chọn luyện đan sư của Đan Phủ, ngữ điệu lạnh như băng.

Xuỳ!

Luyện đan sư của Đan Phủ được chọn đều không sợ chiến, lần lượt nhảy lên đài đấu đan.

So với phía Nhạc Sơn, họ có thêm một phần hăng hái và tự tin, cho dù thua cũng không mất mặt, đám Nhạc Sơn có ai không phải người thành danh đã lâu, có ai không phải chân truyền của Khô Nhạc, còn họ mới được đào tạo trong vòng chưa đầy một tháng, vốn đã có khoảng cách.

Bắt đầu!

Luyện đan sư của Đan Phủ bắt tay vào trước tiên, vung tay phất ra ba chiếc lư luyện đan, lấy ra các loại nguyên liệu quý hiếm.

Đám Nhạc Sơn khịt mũi lạnh lùng rồi cũng không chậm trễ, lư luyện đan của ai cũng tản ra ánh sáng, đều được đúc bằng thần liệu trân quý, là lư luyện đan cũng là pháp bảo, những người vây xem nhìn thấy đều sáng mắt.

Trận đấu đan lại bắt đầu, bầu không khí rất nóng.

Diệp Thành phía dưới vẫn không có tinh thần, lần này hắn thật sự đã yên tĩnh rồi, không còn gây chuyện nữa.

Niệm Vi bước tới, lấy khăn tay ra lau cho Diệp Thành, thu hút sự chú ý của rất nhiều người.

Thân phận của Niệm Vi không cần phải nói, cực kỳ cao quý, là công chúa duy nhất trong dòng dõi chính của nhà Chu Tước, là hòn ngọc quý trong tay Nhược Thiên Chu Tước, bây giờ cô lại lau bùn cho phủ chủ Đan Phủ, nhìn hai người cực kỳ thân thiết khiến cho những người có mặt lại càng tò mò thân phận của Diệp Thành hơn.

“Ta nói này, lão tổ nhà cô ra tay ác thật đấy!”, Diệp Thành tỉnh táo lại, trên mặt đầy vạch đen.

“Vậy rốt cuộc người đang nhìn cái gì?”, Niệm Vi vẫn đang lau cho Diệp Thành.

“Có nhìn gì đâu?”, Diệp Thành lắc đầu, lắc hết những ngôi sao trước mắt đi.

“Chẳng lẽ Thánh chủ có ý với lão tổ nhà ta?”, Niệm Vi mím môi cười.

“Đừng đùa”.
“Ta nói này Chu Tước, hai đứa nó rất xứng đôi đấy”, cách đó không xa, Mục Huyền Công vuốt râu cười.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.