“Đa tạ phủ chủ”, luyện đan sư kia mỉm cười phất tay cất linh đan đi, sau đó rời đi.
“Linh Đan Các của ta xuất đan trước, trận này Linh Đan Các thắng”, ở một bên, Nhạc Sơn hắng giọng.
“Ai thắng ai thua do ông định sao?”, Diệp Thành lại nheo mắt nhìn Nhạc Sơn.
“Ngươi…”
“Được rồi”, Nhược Thiên Chu Tước lên tiếng, giọng nói điềm tĩnh, hiện trường trở nên im ắng, bọn họ nhất thời quên đi lần đấu đan này có một người phán xử, vả lại còn là người có tiếng nói nhất ở U Đô.
“Hai bên đều luyện ra được linh đan sáu vân, kết quả hoà”, dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, Nhược Thiên Chu Tước lên tiếng.
“Hai vị có ý kiến gì không?”, Nhược Thiên Chu Tước liếc nhìn Diệp Thành và Khô Nhạc.
“Không có gì”, Diệp Thành nhưỡng vai.
“Không có ý kiến gì”, Khô Nhạc Chân Nhân trầm giọng, mặt mày tối sầm cả lại, đệ tử chân truyền của ông ta lại có kết quả hoà với luyện đan sư của Đan Phủ, mặt ông ta làm sao vui cho nổi.
“Đã vậy thì tiếp tục đấu đan”, Nhược Thiên Chu Tước khẽ phất tay.
“Để ta”, Nhược Thiên Chu Tước vừa dứt lời, Nhạc Mặc liền bước ra, cứ thế sải bước lên đấu đan đài, vả lại không quên nhìn Đan Phủ với ánh mắt khiêu khích: “Phía Đan Phủ ai ra trận?”
“Ông tự chọn đi”, Diệp Thành tuỳ ý đáp lời.
“Ngông cuồng”.
“Ta có tư cách ngông cuồng”, Diệp Thành bật cười.
“Được, được lắm”, Nhạc Mặc phẫn nộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/625071/chuong-2881.html