Thấy Diệp Thành, Nhược Thiên Chu Tước vô cùng kinh ngạc.
Diệp Thành nhướng vai, hắn tìm cho mình một chỗ thoải mái nghỉ ngơi khiến Nhược Thiên Chu Tước không sao tin nổi, bị một tu sĩ Chuẩn Thánh truy sát khắp nơi mà vẫn còn sống sót, Diệp Thành là người đầu tiên mà bà ta gặp.
Lúc này, đôi mắt Nhược Thiên Chu Tước nhìn Diệp Thành càng thêm thay đổi, tên tiểu tu sĩ trông không đáng tin trước mặt lại khiến cho người ta cảm thấy vô cùng thần bí, thần bí đến mức khiến người ta không thể nhìn thấu.
Phía này, một tay Diệp Thành chống cằm nhìn Nhược Thiên Chu Tước từ đầu tới chân sau đó khẽ hắng giọng.
Có điều, mặc dù như vậy thì Diệp Thành vẫn nhìn chằm chằm bà ta khiến bà ta cảm thấy hoang mang, bị nhìn như vậy khiến tu sĩ dù là ở tu vi Chuẩn Thánh cũng mất tự nhiên.
“Ngươi định nhìn tới bao giờ?”, cuối cùng, Nhược Thiên Chu Tước lên tiếng và không quên liếc nhìn Diệp Thành.
“Vì người quá đẹp nên vãn bối muốn nhìn thêm”.
“Không phải ngươi thích ta rồi chứ?”, Nhược Thiên Chu Tước chống một tay lên má, mỉm cười nhìn Diệp Thành.
“Không hề”, Diệp Thành ho hắng, “vãn bối đang tìm một món đồ”.
“Đã muốn tìm đồ thì cứ hỏi ta là được, ngươi nhìn ta như vậy là có những ý gì?”
“Là ý đó”.
“Nói thẳng ra, tìm gì?”
“Chú ấn thượng cổ”, cuối cùng Diệp Thành cũng thu lại ánh mắt rồi thở phào một hơi.
“Cái gì là chú ấn thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/625045/chuong-2855.html