Chương trước
Chương sau


Biển khổ vô biên, phật hải vô lượng!

Âm dương vô cực, thái đạo diễn thiên!

Vạn vật tạo hoá, phật pháp độ sinh!


Nghịch thế luân hồi, đạo pháp vạn thiên!

Cả hai người đấu pháp giữa hư thiên, người nào cũng có chỗ dựa cho mình.

A, Ma, Ni, da…!

Trong lúc này, phía Kim Sơn Tự có vô số chư tăng đuổi đến, bọn họ lại lần nữa thi triển đại nhật như lại tịnh thế chú, vả lại còn tăng thêm niệm lực tín ngưỡng, ngưng thụ thành phật hải nhấn chìm Diệp Thành bên trong.

Mẹ kiếp! Có gan thì đấu một với ta!

Diệp Thành mắng chửi, hắn giống như giao long cuộn mình lên cửu thiên, xông ra khỏi phật hải, không nói lời nào lập tức bỏ chạy.

Pháp Hải không chậm trễ, nhanh chóng đuổi theo, chư tăng cũng vậy.

Rầm! Đoàng! Rầm!

Cổ tinh này chợt trở nên vô cùng náo nhiệt, tiếng động mạnh vang lên không ngớt, từng ngọn núi sụp đổ, cảnh tượng vô cùng hoành tráng.

Tốc độ của Diệp Thành vẫn nhanh như vậy, vả lại hắn còn rất nhân đạo, né tránh con đường có người phàm, tránh sinh linh lầm than.



Trong màn đêm đen, Pháp Hải và chư tăng không đuổi theo Diệp Thành nữa mà lần lượt quay về Kim Sơn Tự.

Kim Sơn Tự hiện giờ đã là một đống đổ nát, Lôi Phong Tháp sụp đổ, ập vào mắt chính là cảnh tượng tượng phật ngổn ngang, cả Kim Sơn Tự không còn bóng dáng của một nơi thờ tự.

Phải diệt ma!

Pháp Hải nắm chặt thiền trượng, một người mang lòng từ bi theo nhà phật như ông ta mà lúc này trong ánh mắt với kim quang lấp lánh lại loé lên hàn mang lạnh lẽo.

Phía này, Diệp Thành đã chạy một vòng lớn quanh cổ tinh sau đó mới dừng lại trong ngọn núi ở nơi sâu thẳm.

Thánh Chủ!

Thấy Diệp Thành quay về, Lý Tiêu vội ra đón.

Quả là người đông sức lớn!

Diệp Thành lau đi dòng máu nơi khoé miệng, hắn phất tay lấy ra Hỗn Độn Thần Đỉnh sau đó đưa Tiểu Ưng và Bạch Tố Tố ra ngoài.

Tướng công!

Nương tử!

Lại lần nữa hội ngộ, cảnh tượng đẫm nước mắt, cả hai người khóc nấc, nghẹn ngào không nói nên lời.

Diệp Thành ho hắng, hắn quay người đi lấy ra một vò rượu rồi tựa vào một tảng đá to vừa uống vừa ngẩng đầu nhìn về phía Kim Sơn Tự, cũng may hắn chạy nhanh nếu không thì đã mất mạng từ lâu rồi.

Vốn dĩ hắn không muốn khai chiến, đã nói trước có thể thương lượng nhưng Pháp Hải lại bày ra trò phật pháp nực cười, đó không phải là muốn khai chiến sao?





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.