Diệp Thành cười lạnh lùng, hắn nghịch thiên lên trời, một đao trảm ra bát bộ thiên long, lật tay tung thêm một chưởng là cửu cung thiên ấn.
Phật ấn của Pháp Hải bị đánh tan, chư tăng rợp trời chịu ảnh hưởng, từng toán người ngã xuống.
Vù!
Hư thiên rung lên, bình bát trong lòng bàn tay Pháp Hải bay ra, thánh khí nhà phật uy lực vô song trấn áp khiến thánh thể của Diệp Thành nứt toạc.
Đỉnh thiên lập địa!
Diệp Thành hắng giọng tế ra Hỗn Độn Thần Đỉnh, nó biến to như ngọn núi, thân đỉnh mộc mạc tự nhiên, bên trên có các độn giáp thiên tự bao quanh, có thiên âm đại đạo vang vọng chặn lại thánh khí bình bát kia.
Đến!
Thánh huyết của Diệp Thành sục sôi như ngọn lửa thiêu đốt, khả năng chiến đấu của hắn lại lần nữa tăng nhanh, một mình hắn độc chiến với chư tăng rợp trời.
Đây…!
Nhìn Diệp Thành khí thế thôn tính bát hoang, Bạch Tố Tố bên trong Hỗn Độn Thần Đỉnh rõ vẻ kinh ngạc, một tu sĩ mới chỉ ở cảnh giới Thiên mà lại có khả năng chiến đấu nghịch thiên như vậy, cô ta tu đạo cả nghìn năm mà còn không bằng một phần một trăm của Diệp Thành.
So với cô ta mà nói thì Tiểu Ưng bình tĩnh hơn nhiều, nó không ngừng sải cánh, thần mang loé ra tứ phía như muốn sát phạt ra giúp đỡ Diệp Thành.
Bạch Tố Tố nhìn Tiểu Ưng, trong đôi mắt còn thể hiện thần sắc không tự nhiên như nhìn ra được huyết mạch của Tiểu Ưng, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/625036/chuong-2846.html