Chương trước
Chương sau

Người cũng rơi vào trạng thái ngỡ ngàng còn có Diệp Thành, hắn không ngờ rằng sau khi ra khỏi hố đen không gian hắn lại xuất hiện ngay bên cạnh Âm Thực Vương.

Hắn còn chưa chết!

Không chỉ Âm Thực Vương mà đến cả Nhược Thiên Chu Tước, hai vị Vương của Thanh Long Tinh, lão tổ và thánh chủ của chín đại thế gia cùng tất cả mọi người có mặt đều vô cùng bất ngờ, đó là một đòn công kích của tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thánh, ấy thế mà tu sĩ ở cảnh giới Thiên lại không chết.


Thần thương!

Bầu không khí im ắng trong chốc lát cuối cùng bị tiếng hắng giọng của Diệp Thành phá vỡ, hắn sử dụng bí thuật thần thương.

Hự!

Âm Thực Vương giây phút trước còn đang thẫn thờ thì lập tức trúng chiêu, ở khoảng cách gần như vậy, Diệp Thành lại ra tay tốc độ, cho dù tu vi của ông ta ở cảnh giới chuẩn thánh thì cũng không kịp né tránh, nguyên thần bị thần thương thần mang đánh trúng.

Thần thương! Thần thương! Thần thương!

Trong giây phút ngắn ngủi Diệp Thành nắm bắt cơ hội, liên tục tung thần thương.

Âm Thực Vương từ sau khi trúng một đòn thần thương thì đầu óc choáng váng, bị Diệp Thành liên tiếp đánh lùi, mỗi một bước lùi đều dẫm tan một phần hư thiên.

Đây…!

Nhìn cảnh tượng này, rất nhiều người phải kinh ngạc, đó là tu sĩ Chuẩn Thánh, ấy vậy mà bị tu sĩ cảnh giới Thiên đánh lùi.

A…!

Âm Thực Vương rít lên, dù sao ông ta cũng là tu sĩ Chuẩn Thánh, nguyên thần mạnh mẽ mặc dù liên tiếp bị thần thương đánh trúng nhưng vẫn có thể nhanh chóng tỉnh lại, dưới sự vận chuyển của bí thuật, vết thương về nguyên thần của ông ta cũng nhanh chóng tiêu tan.

Đột nhiên, Diệp Thành vừa định xông lên trước chuẩn bị tung thần thương thì lập tức bị một chưởng của Âm Thực Vương đánh bay đi, trong lúc hắn bay đi, lớp hắc bào che đi cơ thể chợt nổ tung để lộ ra chân dung của hắn.

“Diệp…Diệp Thành?”, rất nhiều người có mặt đều tròn mắt ngơ ngác, bọn họ ngỡ ngàng nhìn vào hư thiên.

“Kẻ khiến Âm Thực Vương liên tiếp phải chịu trận lại là Diệp Thành?”

“Nghịch thiên rồi”.

“Hắn chính là Diệp Thành?”, lão tổ và thánh chủ của tám đại thế gia đều thốt lên kinh ngạc, mấy ngày nay U Đô nhốn nháo chẳng phải đều là vì Diệp Thành sao? Một ngày liên tiếp trảm hơn ba mươi tu sĩ cảnh giới Hoàng.

“Ngươi đáng chết, ngươi đáng chết”, trong tiếng ngỡ ngàng, Âm Thực Vương gằn lên phẫn nộ như tiếng sấm rền, uy lực của Chuẩn Thánh huỷ thiên diệt địa, ông ta đường đường là tu sĩ Chuẩn Thánh nhưng lại bị một tên tu sĩ ở cảnh giới Thiên đánh lùi, đây là một sự sỉ nhục vô cùng lớn.

“Chuẩn Thánh quả nhiên đáng sợ”, ở phía đối diện trên hư thiên, Diệp Thành bò dậy, miệng phun ra máu, dưới sự áp chế tuyệt đối về tu vi, bí thuật khó có thể nghịch chuyển, sức mạnh của Âm Thực Vương khiến hắn phải kinh ngạc.

“Ép ta liều mạng”, Diệp Thành hắng giọng lạnh lùng, quang hồng màu vàng kim chiếu lên trời từ đỉnh đầu.

“Hoang Cổ Thánh Thể”, trong đôi mắt của Âm Thực Vương như có ngọn lửa bùng cháy, đến cả Thiên Long Vương và Địa Long Vương cũng phải quay đầu sang nhìn, trong đôi mắt hiện lên thần mang nóng rực.

“Hoang…Hoang Cổ Thánh Thể”, lời nói của Âm Thực Vương đều đến tai tất cả mọi người, tất cả đổ dồn ánh mắt sang nhìn Diệp Thành.
“Diệp Thành là Hoang Cổ Thánh Thể, đúng là không ngờ”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.