Chương trước
Chương sau
“Nhìn cái gì, luyện đan của ngươi đi!”

Tạ Vân lắc đầu rồi quay người chạy nhanh, vì tay của Diệp Thành đã vươn tới.

Cũng may tên này chạy nhanh, nếu bị một chưởng của Diệp Thành đánh trúng thì hắn ta sẽ bay ra ngoài, phải biết hiện tại tu vi của Diệp Thành cao hơn hắn ta cả một cảnh giới lớn, bị đánh tàn phế tại chỗ cũng không phải không có khả năng.


Khốn kiếp!

Diệp Thành mắng một câu rồi bắt đầu tập trung luyện đan.

Giống như ngày tuyển chọn luyện đan sư, chưa đến nửa canh giờ hắn đã luyện được một viên linh đan sáu vân.

Cũng giống như ngày ấy, sau khi viên đan sáu vân ra lò thì dị tượng đan hồng cũng phóng lên trời, nếu không phải linh sơn của Đan phủ có cấm chế ngăn cách với thế giới bên ngoài thì người ở tầng thứ ba chắc chắn có thể nhìn thấy dị tượng của đan.

Sau khi nghỉ ngơi một chút, Diệp Thành lại bắt đầu.

Hắn bận rộn ở đây, các luyện đan sư phía dưới cũng không nhàn rỗi, không ngừng có người chạy ra khỏi chỗ ở của mình với vẻ mặt hưng phấn, đa số đều là những luyện đan sư đã tiến cấp, tiếp đó họ lại chạy tới trước đại điện để nhận tiền.

Tiếp theo, cảnh tượng như vậy liên tục diễn ra.

Diệp Thành luyện đan nhưng thi thoảng cũng sẽ liếc nhìn xuống dưới, trong lòng thầm tính toán, số luyện đan sư tiến cấp hôm nay đã trên một nghìn, hơn nữa số luyện đan sư tiến cấp này cũng vẫn đang không ngừng tăng lên.

Tốt lắm!

Diệp Thành khẽ mỉm cười, hắn vỗ vào lư luyện đan, lại xuất thêm được một viên đan nữa, đây đã là viên đan sáu vân thứ chín mà hắn luyện ra được.

Niệm Vi không tới nữa, mà Tạ Vân cũng chọn một động phủ yên tĩnh trong linh sơn của Đan phủ cố gắng cải thiện nâng cao tu vi.

Chớp mắt đã ba ngày trôi qua.

Trên đỉnh núi, Diệp Thành thở dài một hơi, hắn ngồi xuống tảng đá với vẻ mặt mệt mỏi.

Trong ba ngày, thu hoạch của hắn khá phong phú, hắn đã luyện chế được hết chín mươi chín loại linh đan sáu vân.

Chuyện này nếu để người ngoài biết nhất định sẽ rất sốc, linh đan sáu vân khó luyện nhường nào, quá trình rườm rà, chỉ cần sai một chút là sẽ công cốc, thế nhưng trong ba ngày Diệp Thành lại luyện được chín mươi chín viên, chỉ có thể dùng từ ‘biến thái’ để hình dung.

Hắn thu hoạch được nhiều mà luyện đan sư trong Đan phủ cũng thu hoạch được không ít.

Trong ba ngày, số luyện đan sư tiến cấp đã vượt trên năm nghìn người, trong đó có hơn ba trăm người thăng lên cấp sáu, đây là một con số kinh hoàng, đến Diệp Thành cũng phải kinh ngạc.

Điều này cũng khẳng định câu nói trước đó của hắn, trong số những luyện đan sư này có rất nhiều người tài năng, thứ họ thiếu chỉ là cơ hội.

Mà hắn và Đan phủ đã cho họ cơ hội, cung cấp nguyên liệu luyện đan vô điều kiện, cung cấp ý cảnh luyện đan vô điều kiện, cung cấp đan phương vô điều kiện, nhiều nhân tố như vậy đã tạo nên một cảnh tượng phồn vinh.

Tương lai tươi sáng!

Diệp Thành cười vui mừng, cũng không uổng công hắn hao tâm tổn sức đào tạo bọn họ.
Hắn uống hết một vò rượu rồi lại đứng dậy thử luyện chế linh đan bảy vân, nhưng không một lần thành công.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.