Chương trước
Chương sau


“Bắt đầu từ hôm nay, luyện đan sư cấp ba của Đan phủ thăng lên luyện đan sư cấp bốn sẽ được thưởng mười nghìn nguyên thạch; luyện đan sư cấp bốn thăng lên cấp năm thưởng ba mươi nghìn nguyên thạch; cấp năm thăng lên cấp sáu thưởng năm mươi nghìn nguyên thạch. Còn những luyện đan sư vốn đã ở cấp bốn, cấp năm, cấp sáu thì vẫn có thể đến nhận nguyên thạch”.


“Còn có phần thưởng nữa”, các luyện đan sư phấn khích tột độ, có tiền là có động lực, mọi người đã bắt đầu bắt tay vào làm việc chăm chỉ.

“Ta cần nhìn thấy thành quả của mọi người trong thời gian ngắn”, Diệp Thành nhàn nhạt nói: “Ta có thể nuôi mọi người cả đời, nhưng huy hoàng và vinh quang thì phải do mọi người tự giành lấy”.

“Đa tạ phủ chủ”, gần mười nghìn người lại cùng quỳ một gối xuống, sự trọng dụng và hào phóng của Diệp Thành khiến họ vô cùng cảm kích. Linh Đan Các liệu có hào phóng đào tạo họ được như vậy không? Đương nhiên là không rồi! Món quà lớn và lời nói của Diệp Thành đã khơi dậy ý chí chiến đấu trong họ.

“Mọi người đi đi!”, Diệp Thành cười nhẹ.

“Luyện đan”, các luyện đan sư ùa ra khỏi đại điện, tràn đầy năng lượng.

“Nhạc Sơn, Nhạc Hải, Nhạc Chân, Nhạc Tấn, Nhạc Mặc, một ngày nào đó, kẻ vô dụng trong miệng các ông sẽ khiến các ông phải ngỡ ngàng”, Diệp Thành nở nụ cười.

Sự thật chứng minh, quyết định của hắn rất hữu hiệu, chí ít hắn đã khơi dậy được ý chí chiến đấu của các luyện đan sư, có đạo tâm muốn làm kẻ mạnh, sợ gì con đường phía trước có chông gai, họ nhất định sẽ trở thành một lực lượng đáng sợ.



Hắn lại nở nụ cười lần nữa rồi quay người bước ra khỏi đại điện, đi lên trời cao, leo đến đỉnh linh sơn của Đan phủ.

Đứng vững lại, Diệp Thành lấy một lư luyện đan cùng hàng nghìn loại nguyên liệu luyện đan ra.

Hắn hít sâu một hơi rồi truyền chân hoả vào làm nóng lư luyện đan, hôm nay hắn đã thử luyện chế linh đan bảy vân. Nói thật, hắn không chắc chắn lắm, vì đan bảy vân và đan sáu vân không cùng một cấp độ.

Sau đó, cả toà linh sơn ở Đan phủ trở nên cực kỳ yên tĩnh, các luyện đan sư đang lĩnh ngộ thuật luyện đan, rất nhiều người đã bắt tay vào luyện, mà Diệp Thành ở trên đỉnh núi cũng rất tận tâm, tập trung luyện đan.

Mọi thứ đang diễn ra một cách có trật tự.

Bên ngoài U Đô vẫn có rất nhiều người, khí tức của ai nấy đều bá đạo, bọn chúng đang kiểm tra từng người đi vào U Đô.

Ở U Đô tầng thứ nhất, nhóm sáu người phía Nhạc Chân mặc áo choàng đen ẩn náu trong từng toà lầu các, tuy là sư huynh đệ đồng môn nhưng không phải ai cũng đồng lòng, bây giờ bọn chúng chờ đây mục đích là mong người mình phái đi sẽ tìm được Diệp Thành trước.

Không chỉ có chúng mà tám vị hoàng tử cũng đều ở U Đô tầng thứ nhất, hơn nữa ẩn nấp cực kỳ tài tình, trong lòng bọn chúng cũng có suy nghĩ giống như đám Nhạc Chân.
Tuy nhiên, cảnh tượng Diệp Thành bị bắt về trong tưởng tượng của bọn chúng mãi chưa xuất hiện, đã phái đi không ít người nhưng hầu như đều về tay không, đừng nói là Diệp Thành, đến bóng dáng của hắn còn chẳng tìm thấy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.