Chương trước
Chương sau
Diệp Thành vẫn im lặng, một chưởng hất ra một biển sao, mạnh mẽ nghiền nát biển máu của ông lão áo tím.

Giết!

Ông lão ão tím hét to phẫn nộ, la bàn bát quái lơ lửng trên đầu lăng thiên giáng xuống, hư thiên cũng phải sụp đổ một nửa, đó là một pháp khí đáng sợ, tự động diễn hoá, bên trên còn lạc ấn pháp trận cấm chế.


Nhưng pháp khí dù mạnh đến đâu, trong mắt Diệp Thành vẫn chẳng là gì.

Hỗn Độn Thần Đỉnh bay ra, tài tình không chê vào đâu được, đơn giản tự nhiên, có thiên âm đại đạo vang vọng, nghiền nát la bàn bát quái ngay tại chỗ.

Phụt!

Ông lão áo tím chợt biến sắc, không ngờ pháp khí bản mệnh của mình lại kém cỏi như vậy. Ông ta chịu phản phệ, nôn ra máu, trong mắt là vẻ không tin nổi, chỉ khi thực sự đối đầu với Diệp Thành, ông ta mới biết hắn mạnh đến thế nào.

“Mạnh vậy sao?”, người xem đều sửng sốt, rất nhiều lão bối tu sĩ đều nheo mắt tập trung nhìn Hỗn Độn Thần Đỉnh của Diệp Thành, đó mới là thần khí thật sự.

“Cướp đại đỉnh đó cho ta”, không chỉ Khô Nhạc mà tám hoàng tử ở trong U Đô đều hạ lệnh cho thủ hạ của mình như vậy, dường như chúng cũng nhìn ra sự bất phàm của Hỗn Độn Thần Đỉnh.

“Không ngờ lại được đúc từ Đại La Thần Thiết”, Nhược Thiên Chu Tước ở trên tầng thứ chín của U Đô cũng kinh ngạc: “Còn có khí hỗn độn nữa, kim tự lạc ấn bên trên cũng có lai lịch rất lớn, rốt cuộc hắn đến từ đâu?”

A…!

Khi bốn phía đều đang ngỡ ngàng thì trên hư thiên vang lên tiếng hét thê lương của ông lão áo tím.

Nhìn từ xa, ông ta tóc tai bù xù, máu me đầm đìa, không ngăn được công kích nào của Diệp Thành dù chỉ một chút.

Ta không tin!

Ông ta hét to, rung chuyển đất trời, thiêu đốt tinh huyết đổi lấy sức chiến đấu cường đại.

Phong Thần Quyết!

Diệp Thành lao tới, thân ảnh như gió, tốc độ như chớp, một kiếm vô song xuyên qua cơ thể ông lão áo tím.

Giết!

Một thanh sát kiếm đen kịt bay ra từ đầu mày của ông lão áo tím, hướng thẳng về phía đầu mày của Diệp Thành.

Thần Thương!

Diệp Thành đã có chuẩn bị, thần mang Thần Thương nghiền nát sát kiếm màu đen, hắn lại một lần nữa khiến ông lão áo tím trọng thương, ông ta lảo đảo lùi về sau, mỗi bước lùi lại đều khiến hư thiên sụp đổ.

“Kiếp sau đừng động đến người không nên động!”

Giọng Diệp Thành lạnh thấu xương, tựa như phán quyết của trời cao, hắn thi triển Súc Địa Thành Thốn một bước tới trước mặt ông ta.

Không… Không không…!





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.