Chương trước
Chương sau


“Hắn chính là Diệp Thành nửa canh giờ đã luyện được linh đan sáu vân hả?”, có người chưa thấy Diệp Thành bao giờ kinh ngạc thốt lên.

“Đương nhiên là hắn, hôm đó ở Vọng Thiên Các hắn còn công khai khiêu khích uy nghiêm của Linh Đan Các cơ”.

“Có kịch hay để xem rồi”, sự xuất hiện của Diệp Thành khiến khán giả đều sáng mắt.


“Mấy ngày trước hắn liên tiếp thắng Đỗ Xuyên hơn ba mươi ván, hôm nay không biết gặp sư phụ của Đỗ Xuyên, hắn còn được mấy phần thắng”.

“Thần bạc đấu với thần bạc! Ta phải ghi lại mới được”, có người lấy thuỷ tinh ký ức ra, sẵn sàng lạc ấn lại cảnh đấu của hai người bất cứ lúc nào để sau này có cái mà nói lúc trà chiều.

“Người đẹp, nghỉ ngơi một lúc đi, để ta”, trong tiếng bàn tán xôn xao, Diệp Thành bước tới trước bàn đánh cược, cầm lấy hộp xúc xắc trong tay Mục Uyển Thanh.

“Ngươi nắm chắc mấy phần?”, Mục Uyển Thanh truyền âm cho Diệp Thành: “Lão già này hơn hẳn Đỗ Xuyên đấy”.

“Ai tới cũng như nhau thôi”, Diệp Thành thoải mái xoay cổ.

“Vậy nhờ cả vào ngươi đấy”, Mục Uyển Thanh tự giác rút lui, rất tin tưởng Diệp Thành.

Sau khi Mục Uyển Thanh đi, Diệp Thành thích thú nhìn quanh.

Sau khi nhìn quanh một vòng, Diệp Thành mới chuyển sự chú ý tới Diễn Thiên Đạo Nhân phía đối diện. Diệp Thành biết rõ ông ta dám làm vậy với nhà họ Mục khẳng định là có chỗ dựa vững chắc phía sau, khả năng cao là Khô Nhạc hoặc tám vị hoàng tử còn lại. Nhưng dù là ai thì mục đích cũng rất rõ ràng, đó là đánh sập nhà họ Mục, hạ bệ Cửu hoàng tử.

“Ta đợi ngươi rất lâu rồi đấy”, Diễn Thiên Đạo Nhân chậm rãi mở mắt, đôi mắt già nua đục ngầu loé lên tia sáng mờ ảo.

“Sao, chờ mất tiền đi”, khoé miệng Diệp Thành đầy ý cười.

“Bớt nói linh tinh đi, đặt cược”, Diễn Thiên Đạo Nhân còn chưa lên tiếng, Đỗ Xuyên đằng sau đã lại hét lên.

“Ngu đần”, Diệp Thành phớt lờ Đỗ Xuyên, thoải mái vung tay cho ba viên xúc xắc vào hộp, lắc rất nhịp nhàng, tiếng xúc xắc va chạm cũng rất rõ ràng.



“Ngươi, lấy cho ta ít rượu”, Diệp Thành vừa lắc vừa chỉ vào tên sai vặt của sòng bạc nhà họ Mục cách đó không xa.

“Rượu… Rượu ạ?”, tên sai vặt sửng sốt, sau khi phản ứng lại thì vội vàng lấy hũ rượu và ly rượu từ trong túi đựng đồ ra, rót cho Diệp Thành rồi lại vội vàng lui xuống.

“Rượu ngon”, Diệp Thành cầm ly rượu lên uống cạn, lại tự rót cho mình, vừa uống vừa lắc xúc xắc, không hề có ý định đặt hộp lắc lên bàn, cứ lắc rồi lại uống, cả hai việc đều không chậm trễ.

“Làm… Làm gì vậy?”, người xem giật giật khoé miệng, cược tiền đấy, có thể tập trung một chút được không?!

“Ông đã tính ra chưa?”, Diệp Thành phớt lờ những tiếng bình luận, thích thú nhìn Diễn Thiên Đạo Nhân đối diện, hắn vừa lắc xúc xắc vừa uống rượu là để cho ông ta có thời gian thôi diễn! Đương nhiên cũng là cho bản thân thời gian thôi diễn.

“Ngươi khiến ta rất bất ngờ”, Diễn Thiên Đạo Nhân cười nhạt, đẩy ra mười triệu nguyên thạch.

“Mười… Mười triệu?”, mọi người đều giật mình, đến các lão tiền bối cũng sững sờ, mười triệu nguyên thạch đó, ván cược này thật sự kinh thiên động địa!





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.