Chương trước
Chương sau

“Cảm ơn”, trong đôi mắt Mục Uyển Thanh ngấn nước, mấy năm nay vì để động viên Nhược Thiên Huyền Vũ mà cô quả thực đã phải lao tâm khổ tứ, nếu như Tạ Vân có thể giành lại huy hoàng năm xưa thì cũng không uổng công mười năm nay cô bỏ ra.

“Chín đại thế gia hiện giờ có mấy nhà ủng hộ Tạ Vân?”, Diệp Thành nhìn sang Niệm Vi.


“Chỉ có mình nhà họ Mục”, Niệm Vi khẽ nói, “còn tám gia tộc còn lại về cơ bản đều tỏ thái độ trung lập, không thể hiện ủng hộ ai vì tám Hoàng Tử khác đều đang cố gắng lôi kéo tám đại thế gia, sau khi Cửu Hoàng huynh gặp nạn thì bọn họ có thể coi là âm thầm tranh đấu”.

“Ngoài ra còn có một nhân tố hết sức quan trọng nữa”, Mục Uyển Thanh chêm vào.

“Là Khô Nhạc phải không?”, Diệp Thành mỉm cười.

“Chính là ông ta”, Niệm Vi hít vào một hơi thật sâu, “Khô Nhạc chính là luyện đan sư duy nhất của Chu Tước Tinh, khả năng kêu gọi của luyện đan sư vô cùng lớn mạnh, lại thêm thế lực của ông ta đã ăn sâu vào lớp lão bối của gia tộc Chu Tước và chín đại thế gia nên ở một ý nghĩa nhất định nào đó thì lời nói của Khô Nhạc rất có sức ảnh hưởng, cho nên tám đại Hoàng Tử cũng đang cố gắng lấy lòng ông ta”.

“Cho nên Huyền Vũ không hề có bất cứu ưu thế nào?”, Mục Uyển Thanh nói, “chỉ một mình Khô Nhạc thôi đã không thể nào vượt qua ải rồi”.

“Từ giờ cho tới lần tuyển chọn Thánh Chủ tiếp theo của gia tộc Chu Tước còn bao lâu?”

“Không tới ba tháng”.

“Thời gan khá gấp”, Diệp Thành xoa cằm, “có điều với khả năng của Tạ Vân thì có lẽ không vấn đề gì”.

“Ngươi vẫn muốn giúp Huyền Vũ tranh ngôi vị Thánh Chủ của gia tộc Chu Tước?”, Mục Uyển Thanh sững sờ.

“Đã làm thì phải làm lớn”.

“Nhưng thời gian không còn nổi ba tháng nữa”, Mục Uyển Thanh nhìn Diệp Thành với vẻ mặt không hề tự tin.

“Chưa tới giây phút cuối cùng thì mọi thứ vẫn còn có khả năng”.

“Lại xuất đan rồi”, Diệp Thành vừa dứt lời thì trên vân đài luyện đan lại loé lên quang hồng, một luyện đan sư cuối cùng cùng cũng luyện được đan dược vào giây phút cuối cùng mà mừng đến mức phát khóc.

Cho tới lúc này thì ngoài những luyện đan sư bị nổ lư luyện đan và những luyện đan sư rút lui giữa chừng ra thì trên vân đài luyện đan cũng chỉ còn lại mười mấy luyện đan sư, vả lại người nào người nấy đều lảo đảo, bảy ngày tiêu hao khiến bọn họ gần như suy sụp.

Thời gian dần trôi.

Cho tới buổi sáng của ngày thứ bảy, có ba người nổ lư, bốn người thất bại nhưng lại có ba người luyện ra đan dược.

Tới ngày thứ tám, trên vân đài luyện đan chỉ còn lại ba người, có thể trụ tới bây giờ chứng tỏ bọn họ đã rất cố gắng rồi, dù sao thì đan dược sáu vân thực sự rất khó luyện.

Ở vị trí trên cao, Tạ Vân nhấp một ngụm rượu, hắn lặng lẽ quan sát ba người trên vân đài.

Trong lòng hắn đã có tính toán, mặc dù ba người kia không luyện ra được linh đan sáu vân nhưng hắn cũng sẽ tuyên bố cho bọn họ vào vòng trong.

Vào ngày thứ tám, sau khi hai đạo thần hồng bay vút lên trời cao lại có viên linh đan sáu vân xuất thế, đáng tiếc người cuối cùng không luyện ra được đan dược, hắn ngồi phịch xuống đất rồi ngất lịm đi.
Cho tới lúc này thì buổi tuyển chọn luyện đan sư mới kết thúc.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.