“Nếu ngươi đã tới trước thì chọn ngày không bằng gặp ngày”, Diệp Thành cười vui vẻ, một tia thần quang màu vàng hiện ra, bay thẳng vào đầu mày của Tạ Vân chuyển kiếp.
Thần quang màu vàng bay vào giữa hai lông mày, người Tạ Vân chuyển kiếp run lên.
Hự!
Vẻ mặt hắn ta trở nên đau đớn, hai tay ôm chặt lấy đầu, miệng rên rỉ.
Huyền Vũ!
Mục Uyển Thanh biến sắc, cô ấy vội vàng tiến lên nhưng bị Niệm Vi giữ lại, cô biết Diệp Thành đã mở phong ấn kiếp trước cho Tạ Vân.
Ưm!
Tạ Vân chuyển kiếp vẫn ôm đầu đau đớn kêu lên, đôi mắt đen mơ màng dần trở nên rõ ràng, trong sự rõ ràng dần mang vẻ thăng trầm, trong thăng trầm hắn ta nhớ ra mình tên là Tạ Vân.
Mẹ kiếp!
Ngay sau đó, một tiếng sói tru bá đạo phát ra từ miệng Tạ Vân.
Có lẽ là tiếng soi tru ấy quá đột ngột khiến mọi người bên dưới giật bắn mình, rất nhiều người phun ngụm trà trong miệng ra, thậm chí còn có người giật mình ngã khỏi ghế, dáng vẻ chật vật khó coi.
Rầm! Choang! Ầm!
Khi tất cả mọi người đang sững sờ thì căn phòng ở lầu ba truyền đến tiếng cốc tách, ấm trà, bàn ghế bị ném vỡ, giống như có cướp đến lục đồ, lại giống như hai con chó cắn nhau, cực kỳ hỗn loạn.
Chuyện… Chuyện gì vậy?
Mọi người đều hướng mắt về căn phòng ở lầu ba, vẻ mặt ai cũng thảng thốt ngỡ ngàng.
Căn phòng riêng trên lầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/624946/chuong-2756.html