Chương trước
Chương sau


Khi chúng còn đang ngỡ ngàng thì Diệp Thành đã thản nhiên bắn viên đan sáu vân tới.

Nhạc Sơn nhanh tay nắm lấy, nheo mắt quan sát, tự lừa mình dối người nhưng sau khi nhìn sáu đường đan vân trên đan dược, ông ta im lặng thật lâu không lên tiếng, điều này thật sự khiến người ta chấn động.

Bên kia, Diệp Thành liếc nhìn đám Nhạc Chân với ánh mắt khiêu khích rồi tao nhã bước xuống vân đài.


Diệp Thành chưa bao giờ nghĩ rằng luyện đan khi ở trạng thái nguyên thần lại đơn giản đến vậy, trạng thái linh hồn còn lâu mới có thể so sánh được, có một vài giây hắn còn có ý muốn thử luyện chế linh đan bảy vân.

Bùm!

Khi mọi người đều đang chấn động thì trên vân đài bỗng có người nổ lư, luyện đan sư ấy thì bị nổ tung, bay ra khỏi Vọng Thiên Các.

Bùm! Bùm!

Tiếng nổ vang lên liên tiếp, đã có hai người làm nổ lư, có lẽ là áp lực Diệp Thành gây ra cho họ quá lớn khiến họ trong một chút bất cẩn gây ra hoạ lớn, thất bại giữa chừng.

Sau vài tiếng nổ, các luyện đan sư vẫn đang trên vân đài đều tập trung lại, tiếp tục chăm chú luyện đan.

Diệp Thành luyện chế ra đan dược sáu vân không có nghĩa cắt đứt ý niệm của họ, họ vẫn có hy vọng luyện được linh đan sáu vân, một khi luyện chế được thì họ sẽ được vào vòng trong, tương lai rộng mở.

Diệp Thành vào phòng, chào đón hắn là ánh mắt kinh ngạc của Mục Uyển Thanh, cô đang nhìn hắn như nhìn quái vật.

“Đại tẩu đừng nhìn ta như thế mà”, Diệp Thành ném ra một câu rồi tìm một chỗ thoải mái ngồi xuống. Tạ Vân là huynh đệ của hắn, vậy Mục Uyển Thanh chẳng phải đại tẩu của hắn thì là gì?

“Đại… Đại tẩu?”, Mục Uyển Thanh phản ứng lại, nhưng vẻ mặt rất lạ.

“Ừm, đúng là đại tẩu đó!”, Niệm Vi che miệng cười, vẫn không chịu nói ra bí mật.

“Có phải các ngươi có chuyện gì giấu ta không?”, Mục Uyển Thanh đầu đầy dấu hỏi nhìn Diệp Thành, rồi lại nhìn Niệm Vi, từ đêm qua đến giờ hai người vẫn luôn thần thần bí bí.

“Đương nhiên là có”, Diệp Thành mỉm cười: “Hôm nào để Tạ Vân nói rõ cho cô”.

“Tạ… Tạ Vân lại là ai nữa?”

“Là một tên mặt dày, không biết xấu hổ”.



Bùm! Bùm! Bùm!

Vọng Thiên Các rất náo nhiệt, âm thanh nổ lư nối tiếp nhau vang lên, hơn nữa động tĩnh còn không nhỏ.

Người xem bắt đầu chửi tục, lùi rồi lại lùi, rất nhiều người đứng gần đã bị ảnh hưởng nởi dư âm ấy.

Giờ phút này, trên vân đài luyện đan chỉ còn lại vài chục người, tinh thần họ vẫn rất vững vàng, không vì Diệp Thành chỉ trong nửa canh giờ đã xuất đan mà bị ảnh hưởng, vẫn tập trung khống chế ngọn lửa.

Vòng tuyển chọn thứ ba này không giới hạn thời gian, nhưng chỉ có ba phần nguyên liệu luyện đan, chỉ cần không sử dụng hết thì dù ngươi luyện đến năm sau cũng chẳng ai nói gì, có điều với tiền đề là ngươi phải có khả năng chịu được tiêu hao trong lúc luyện chế.
Ở trên ghế cao, tâm trạng của Tạ Vân chuyển kiếp rất tốt.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.