Chương trước
Chương sau


“Tiếp tục”, Diệp Thành lườm người đó rồi lại lắc xúc xắc, vừa lắc vừa nói: “Lần này tất cả nhìn kỹ cho lão tử, đừng thua tiền lại than trời trách đất”.

“Được, ngươi lợi hại”, có người cắn răng nghiến lợi lấy túi đựng đồ ra, có vẻ như đã dốc hết toàn bộ gia sản.

“Thần bạc, lần này tính chuẩn một chút, thắng cho hắn bẽ mặt đi”, mọi người lại nhích gần hơn về phía thanh niên áo trắng, nói xong bọn họ lại ném cho Diệp Thành cái nhìn hung ác, mắt ai nấy đều đỏ ngầu.


Xuỳ!

Diệp Thành chẳng thèm quan tâm, hắn vẫn tiếp tục lắc xúc xắc.

Tên thanh niên áo trắng ngồi ngay ngắn, mắt hơi nheo lại nhìn hộp xúc xắc, vẻ mặt cực kỳ khó coi, hai lần thua liên tiếp khiến hắn ta rất tức giận, đánh bạc nhờ vào thuật nhìn trước tương lai, hắn ta đã bao giờ thua cược?!

Hơn nữa lần này hắn ta tính đi tính lại, đến khi cực kỳ chắc chắn mới ra tay.

Năm trăm nghìn, đại!

Tên thanh niên áo trắng đẩy nguyên thạch ra, giọng nói mang theo vẻ lạnh lùng.



Shh!

Thấy tên thanh niên áo trắng đẩy ra năm trăm nghìn nguyên thạch, các con bạc đều hít vào một hơi khí lạnh, năm trăm nghìn nguyên thạch với bọn họ mà nói là một con số trên trời! Rất nhiều người từ khi tu đạo đến nay cũng chưa được thấy nhiều nguyên thạch như vậy bao giờ.

Một ván cược lớn thu hút sự chú ý của rất nhiều người, đến nỗi tất cả con bạc trong sòng bạc đều ngừng chơi, tụ tập hết về đây.

Càng so sánh càng thấy tức.

Mọi người đều cảm thán, nhìn người ta rồi lại nhìn mình, đều là tới đánh bạc mà sao khoảng cách lớn quá!

Đại, ta đặt đại!

Lại là hiệu ứng số đông, đám con bạc trên bàn cược lần lượt vung tiền, đập túi đựng đồ có chứa nguyên thạch lên bàn, nếu bàn cược không được làm bằng vật liệu đặc biệt thì đã bị đập nát từ lâu rồi.

“Nào nào nào, cược nhiều được nhiều, cược ít được ít, mau đặt đi, đặt đi nào!”

Tiếng hô của Diệp Thành vang vọng khắp sòng bạc, vẻ mặt hắn còn rất đắc ý khiến đám con bạc nhìn thấy mà ngứa răng.

Nhanh lên! Đừng lề mề nữa!

Nhìn ngươi đi, lại nóng vội rồi!

Diệp Thành ung dung đặt hộp xúc xắc lên bàn, sau đó nhìn mọi người một lượt, thấy không ai đặt thêm nữa thì mở nắp lên, điểm số trên ba viên xúc xắc hiện ra.

Ta…!

Nhìn thấy điểm số trên xúc xắc, đám con bạc suýt thì tức ói máu, rất nhiều người đã suýt nhảy lên bàn cược.

Sao có thể như vậy!

Khuôn tên mặt thanh niên áo trắng hơi dữ tợn, hắn ta nghiến răng ken két, rõ ràng đã tính rất kỹ rồi, nhưng sau khi mở nắp hộp xúc xắc lại là một hình ảnh khác, điều này khiến hắn ta căm hận ngứa răng.

“Lão Mộc, thắng bao nhiêu rồi?”, trên lầu ba, Mục Uyển Thanh cười khẽ.

“Ít nhất cũng phải hai ba triệu nguyên thạch, thắng lớn rồi”, lão già áo tím cười vui vẻ: “Quả nhiên Diệp Thành đó không đơn giản”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.