Chương trước
Chương sau


“Vậy vấn đề nằm ở đâu?”, Mục Uyển Thanh nhìn sang Diệp Thành.

“Hắn đang dùng một loại thần thông tính toán dị thường”, Diệp Thành nói ra huyền cơ, “nói thẳng ra thì không phải hắn nhìn được con số trên xúc xắc mà là tính ra được số, bí thuật thần thông này rất huyền bí”.


“Tính toán?”, Mục Uyển Thanh cau mày chốc lát rồi mới nhìn Diệp Thành, “hôm đó ngươi cược với ta cũng dùng bí thuật tính toán đó sao?”

“Đúng như cô nghĩ”.

“Đúng là đã đánh giá thấp ngươi rồi”, trong đôi mắt Mục Uyển Thanh như hiểu ra điều gì đó, sự huyền bí của bí thuật tính toán có liên quan đến thiên cơ, bí thuật này là loại khó học nhất, không phải ai cũng có thể ngộ ra được, những tu sĩ với tu vi cao chưa chắc đã có mà một tên mới chỉ ở cảnh giới Thiên đã có được môn pháp này rồi.

“Hoá ra thua ngươi cũng là việc được định sẵn rồi”, Mục Uyển Thanh mỉm cười lắc đầu.

“Tiểu hữu có cách gì để đối phó với hắn không?”, lão già mặc y phục tím nhìn sang Diệp Thành.

“Có đương nhiên là có nhưng phải xem đạo hành của ta và hắn ai cao hơn trong lĩnh vực tính toán này”, Diệp Thành đáp lời đầy ý tứ: “Tiếp theo đây ta sẽ dùng bí thuật này để quấy nhiễu hắn, còn có tác dụng hay không thì phải so bì mới biết được”.

“Cần chúng ta làm gì không?”, Mục Uyển Thanh vội hỏi.

“Mọi người quan sát là được”, Diệp Thành lãnh đạm đáp lời, ngón tay trong ống tay áo đã bắt đầu cử động, vận chuyển bí pháp Chu Thiên Diễn Hoá.

Đây là lần đầu tiên hắn dùng bí pháp Chu Thiên Diễn Hoá để đối phó với kẻ địch, thần thông này vốn dĩ không phải là bí thuật công kích, càng không mang theo bất cứ tính công kích nào, nhưng người cùng có thần thông tính toán này là ngoại lệ.

Đã là tính toán thì liên quan đến thiên cơ, về điểm này rõ ràng tương thông, chỉ cần tìm được phần huyền cơ trong đó thì Chu Thiên Diễn Hoá có thể khiến người khác bị thương, phản phệ gặp phải vô cùng khủng khiếp.

Diệp Thành không nói gì, Mục Uyển Thanh và lão già mặc y phục tím cũng lặng im, chỉ sợ làm ảnh hưởng đến Diệp Thành.

Ánh mắt bọn họ nhìn vào người thanh niên mặc y phục trắng kia, chỉ hi vọng Diệp Thành có thể phá bỏ bí thuật tính toán kia của hắn.



Đại, đại, đại!

Tiểu, tiểu, tiểu!

Sòng bạc nhà họ Mục vang lên tiếng hò hét không ngớt, ai cũng gào thét đỏ mặt tía tai.

Hơn nữa, thời gian dần trôi, ngày càng có nhiều người đến sòng bạc, hầu hết mọi người đều mang nguyên thạch tới thử vận may, cũng có những người thua sạch bước ra khỏi sòng bạc với cặp mắt đỏ ngầu, luôn miệng mắng chửi suốt chặng đường.

Không biết đến lúc nào, một hiện tượng lạ thu hút sự chú ý của các con bạc.

Chẳng bao lâu, các con bạc tụ tập về một bàn đánh bạc, ở đó có một người rất lợi hại, từ lúc người đó tới chưa thua lần nào, chỉ trong ba canh giờ ngắn ngủi đã thắng bảy tám trăm nghìn nguyên thạch.

Mà người lợi hại đó không cần nói cũng biết chính là gã thanh niên áo trắng.

Thần bạc!

Các con bạc đổ dồn ánh mắt nhìn gã thanh niên áo trắng như một vị thần.

Lại nhìn đến gã thanh niên áo trắng, hắn ta vẫn bình tĩnh, khoé miệng nhếch lên nở nụ cười đùa bỡn, thản nhiên vung tay, cũng thản nhiên thu tiền.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.