Chương trước
Chương sau
Diệp Thành chắc chắn rằng khi Tiểu Ưng ở trạng thái Đỉnh Phong thì sức mạnh của nó còn vượt qua cả lão già ba mắt kia.

Liệt Diệm Kim Ưng có huyết mạch thuần tuý, thời xưa, tiền bối Liệt Diệm Kim Ưng có thể sánh ngang với phượng hoàng.

Diệp Thành lại mỉm cười, hắn lật tay lấy ra túi đựng đồ của lão già ba mắt kia.


Không thể phủ nhận những gì mà lão ta thu thập được còn nhiều hơn gã thanh niên mặc y phục trắng kia quá nhiều, chỉ tính nguyên thạch đã có tới hơn chín mươi tám triệu, những đan dược, thần dịch, bí tông, pháp khí và nhiều món khác thì đếm không xuể.

Chín mươi tám triệu!

Diệp Thành xoa cằm, hắn thầm nhẩm tính, cũng đủ để mua một căn nhà hạng thấp ở U Đô, mặc dù diện tích mười nghìn trượng rất nhỏ nhưng cũng đủ cho hắn và Tiểu Ưng sinh tồn, quan trọng nhất đó là an toàn!

Vốn dĩ hắn không muốn lãng phí nguyên lượng để mua nhà ở U Đô nhưng ai bảo ở Chu Tước Tinh còn có người chuyển kiếp? có trời mới biết hắn có thể tìm thấy ai, tìm một nơi an toàn trú ngụ vẫn hơn.

Sau khi tính toán xong, Diệp Thành cất túi đựng đồ đi, hắn lôi cơ thể của lão già ba mắt ra.

Cơ thể ông ta thực sự rất to lớn, có thể luyện chế ra Âm Minh Tử Tướng, mang đi bán cũng có thể kiếm chút tiền tiêu, ai bảo hắn thiếu tiền chứ?

Nghĩ rồi Diệp Thành phất tay cất cơ thể lão già ba mắt đi, hắn đoạt lấy bản nguyên thiên nhãn của con mắt thứ ba.

Phải thừa nhận con mắt thứ ba của ông ta thực sự bất phàm, không phải là tiên nhãn bình thường, khả năng của nó chính là tính toán ước chừng, cũng rất kì diệu giống như Chu Thiên Diễn Hoá vậy, có điều so với Chu Thiên Diễn Hoá thì nó vẫn kém hơn một chút.

Gần sáng Tiểu Ưng mới mở mắt ra.

Tu luyện cả một đêm, nhờ có thánh huyết của Diệp Thành bù đắp mà nó không những trở về trạng thái Đỉnh Phong, còn đột phá tới cảnh giới Chuẩn Hoàng, cho dù là Diệp Thành cũng cảm thấy áp lực.

Diệp Thành chắc chắn rằng Tiểu Ưng hiện giờ có đủ sức đối đầu với Xích Diệm Hùng Sư.

Sau tiếng kêu dài, Tiểu Ưng bay lên trời, thân hình nó biến to lên cả mười trượng, nó dang rộng đôi cánh cũng phải tới ba mươi trượng, toàn thân rực cháy liệt diệm vàng kim, mỗi một bên cánh đều giống như cây đao sắc bén loé lên kim huy chói lọi, đặc biệt là đôi mắt Tiểu Ưng vô cùng sắc lạnh, loé lên thần mang chói mắt khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Đi thôi!

Diệp Thành mỉm cười bước vào thiên tiêu.

Tiểu Ưng vui vẻ kêu lên rồi cũng đi theo Diệp Thành, thân hình khổng lồ của nó hoá thành một con chim sẻ màu vàng kim to bằng nắm tay đậu trên vai Diệp Thành.



Sáng sớm, ánh nắng chan hoà chiếu rọi khắp Chu Tước Tinh như khiến vì sao đỏ rực này được khoác lên lớp áo tinh khiết.

Một ngày mới bắt đầu, một hành trình mới mở ra.

Ở U Đô, từng tu sĩ ra vào tấp nập, từng đội nhóm làm nhiệm vụ, phần lớn đều đang bận rộn kiếm tiền, bọn họ chỉ mong muốn sớm mua được căn nhà ở U Đô để bớt đi nỗi lo phải lang thang ở bên ngoài cả ngày.

Trên thiên tiêu, Diệp Thành ngự kiếm tới, hắn bay từ trên trời xuống và cứ thế di chuyển về phía cổng thành.

Hắn đã tháo lớp mặt nạ quỷ minh, có lẽ vì tu vi ở mức bình thường nên người ta không mấy chú ý đến hắn.

“Nghe nói gì chưa, Xích Diệm Hùng Sư nuốt chửng một tu sĩ cảnh giới Hoàng”, vừa đáp xuống Diệp Thành đã nghe thấy tiếng bàn tán xôn xao.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.