Chương trước
Chương sau

Hế?

Diệp Thành chợt cau mày rồi dừng bước.


Hắn lùi lại một bước di chuyển cả nghìn trượng, kiếm Xích Tiêu lập tức xuất hiện trong tay, hắn chợt giơ lên chắn trước người.

Keng!

Âm thanh kim loại va chạm vang lên, kiếm khí đen kịt chém thẳng vào kiếm Xích Tiêu, có lẽ là kiếm khí quá mạnh, với sức chiến đấu của Diệp Thành mà cũng bị chém bay ra ngoài.

Phụt!

Vừa dừng lại, Diệp Thành đã hộc ra một ngụm máu, cả người nửa quỳ trên đất.

Sát khí thật mạnh!

Vẻ mặt Diệp Thành kinh hãi, hắn còn chưa kịp lau máu bên khoé miệng đã lại phải lùi về sau cả nghìn trượng, lảo đảo một hồi, đến khi đứng vững được mới nheo mắt nhìn vào chỗ sâu trong hố đen không gian.

Lúc này Diệp Thành mới nhìn ra là vật gì ở trong bóng tối.

Đó là một thanh kiếm đã bị gãy, toàn thân đen sì với kiếm khí đen kịt bao quanh.

Diệp Thành hoảng sợ, dù cách rất xa nhưng vẫn có thể cảm nhận được sát khí và uy áp đáng sợ tràn ra từ trên sát kiếm màu đen ấy, mỗi làn khí đều mang theo uy thế huỷ thiên diệt địa.

Thấp nhất cũng là pháp khí của bậc Thánh nhân!

Diệp Thành lau vết máu trên khoé miệng, ước lượng cấp bậc của thanh đoản kiếm, tuy chỉ là kiếm nhưng lại khiến hắn không dám nhìn thẳng.

Nơi này đã ra khỏi Đại Sở, không có sức mạnh của Đại Sở áp chế, Thánh binh là Thánh binh, mà hắn chỉ là tu sĩ cảnh giới Thiên, không đỡ nổi uy áp của Thánh nhân, dù chỉ là một binh khí đã bị tàn phá.

Keng! Keng! Keng!

Khi Diệp Thành đang sợ hãi thì thanh sát kiếm đen lại liên tục reo lên, nhưng cũng chỉ lơ lửng ở đó mà thôi.

Diệp Thành đứng lại, nhìn chằm chằm về phía đó, thanh sát kiếm Thánh binh đó không chủ động tấn công hắn, mà là sát khí của chủ nhân thanh kiếm khi còn sống quá mạnh khiến cho sát kiếm nhuốm đầy sát khí. Kiếm khí lúc trước chỉ là sát khí tràn ra ngoài, nhưng đã đủ khiến Diệp Thành phải lảo đảo.

Nghĩ đến đây, Diệp Thành càng sợ hãi hơn.

Lúc trước hắn không cảm nhận được sự tồn tại của Thánh binh nên mới bị đánh trở tay không kịp, may mà hắn đứng cách xa thanh sát kiếm đó, hơn nữa phản ứng của hắn cũng rất nhanh, nếu đến gần mới phát hiện thì sẽ bị tiêu diệt ngay tại chỗ.

Vừa mới ra khỏi phạm vi Đại Sở không lâu đã gặp phải thứ đáng sợ thế này, có trời mới biết sau này sẽ còn bao nhiêu nguy hiểm.
Diệp Thành di chuyển bước chân nhưng không tới gần sát kiếm Thánh binh mà đi vòng qua nó ở khoảng cách xa hơn, hắn thậm chí còn không có ý định lấy thanh sát kiếm ấy, đó là binh khí của Thánh nhân, với tu vi của hắn, còn chưa lại gần đã bị nghiền thành tro bay rồi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.