Chương trước
Chương sau



Không chỉ đại quân Thiên Ma mà phía Đông Hoàng Thái Tâm trong Thiên Huyền Môn cũng nhìn về phía Thiên Ma Đại Đế. Trận đại chiến chân chính sắp bắt đầu rồi, nếu Diệp Thành thắng thì Đại Sở sống, nếu Diệp Thành thua, Đại Sở sẽ chết.

Lại nhìn đến Thiên Ma Đế, ông ta đã đứng dậy khỏi vương toạ, thoải mái xoay khớp cổ, cười đùa: “Ngươi đã có tư cách để chiến đấu với bản đế rồi, nhưng cũng chỉ là có tư cách mà thôi”.


Diệp Thành im lặng, lẳng lặng đứng đó nhìn Thiên Ma Đế.

Cho dù với tu vi và sức chiến đấu bây giờ hắn có thì khi đối mặt với Thiên Ma Đại Đế, trong lòng hắn vẫn có cảm giác sợ hãi, đó là một bậc Đại Đế, cho dù bị áp chế tu vi thì vẫn có tư cách ngạo nghễ thiên hạ.

“Lời của bản đế vẫn được tính đấy”, Thiên Ma Đế bước xuống khỏi vương toạ, cười tàn độc nhìn Diệp Thành: “Nếu quy phục Thiên Ma Vực, ngươi sẽ là ma quân chí cao vô thượng dưới trướng bản đế”.

“Chiến đấu với đế, chưa chắc sẽ thua”, Diệp Thành lên tiếng, giọng điệu vẫn đều đều.

“Ngu dốt!”, Thiên Ma Đại Đế cười nhạt lắc đầu: “Ngươi thật sự cho rằng Thánh thể đại thành mở Huyết Tiếp Hạn Giới là có cơ hội chiến thắng sao? Hoang Cổ Thánh Thể, ngươi đánh giá Đại Đế thấp quá rồi”.

“Đế Hoang”, Diệp Thành không phản bác, cũng không định phản bác, chỉ nhẹ nhàng thốt ra hai chữ.

Đế Hoang!

Nghe thấy cái tên này, Thiên Ma Đại Đế hơi nheo mắt, dường như biết Diệp Thành nói ra tên người này là có ý gì.



Đế Hoang là Thánh thể mạnh nhất mà cả Chư Thiên Vạn Vực công nhận, khi xưa để bảo vệ Nguyệt Thương trở thành Hoàng Đế, một mình ông chống lại năm vị Đại Đế của Thiên Ma Vực, đó là một thần thoại đến giờ vẫn được người đời ca tụng, chiến tích của ông đến giờ vẫn chưa có ai vượt qua được.

Với Thiên Ma Vực mà nói, đó là một quá khứ nhục nhã, năm vị Đại Đế bị chặn trước Chư Thiên Môn, điều nực cười là, người chặn bọn họ cũng chỉ là một Hoang Cổ Thánh Thể đại thành.

“Tiền bối Đế Hoang một mình chiến đấu với năm Đại Đế, hậu thế Diệp Thành đấu với một mình ông là đủ rồi”, Diệp Thành nhìn thẳng vào Thiên Ma Đại Đế, bây giờ hắn cũng đã có tư cách nhìn thẳng vào Thiên Ma Đế.

“Được, được lắm”, Thiên Ma Đại Đế bật cười, đột ngột ra tay, một chưởng giáng về phía Diệp Thành mang theo uy lực diệt thế, những nơi nó đi qua, mọi thứ đều hoá thành tro tàn, hư thiên thoáng chốc sụp đổ.

“Đây không phải trận chiến túc mệnh giữa Thánh thể và Đại Đế, mà là mối thù hận giữa Đại Sở với Thiên Ma Vực”, Diệp Thành bay ngược lên trời, vung chiến kích ra.

“Món nợ máu của chín mươi triệu linh hồn anh hùng của vùng đất này, để Diệp Thành đến đòi”, Diệp Thành vung kích quét ra một dải ngân hà.

Dưới sự chú ý của mọi người, đại ấn che trời của Thiên Ma Đế va vào dải ngân hà do đại kích của Diệp Thành quét ra.

Ngay tức khắc, đất trời rung chuyển, núi non sụp đổ, Diệp Thành bị đẩy lùi, khoé miệng rỉ máu, nhưng lòng bàn tay của Thiên Ma Đại Đế cũng bị cứa ra một vết máu, nhìn như va chạm đơn giản nhưng lại chứa đựng trăm nghìn thần thông biến hoá.

Chiến!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.