Chương trước
Chương sau

Sắc mặt ai nấy đều hết sức khó coi như thể họ trông thấy thương thế trên linh hồn bản mệnh ở thần hải của Diệp Thành, trạng thái này cho dù là hồi phục về nguyên trạng thì tu vi cũng khó có thể tiến thêm một bước, thậm chí còn có khả năng giảm sút.

Không biết mất bao lâu Diệp Thành mới mỏi mệt mở đôi mắt ra.


Đây là đâu?

Giọng Diệp Thành khản đặc, hắn nhìn Đan Ma và Đan Thần với đôi mắt kinh ngạc khó hiểu.

Đan Thần không nói gì, ông ta cho viên linh châu bên trong phong ấn Thiên Tịch Đan lơ lửng trước mặt Diệp Thành, trên khuôn mặt già nua kia còn hiện lên nét đau thương, một viên Thiên Tịch Đan thôi nhưng lại chính là thứ mà ông ta phải dùng sinh mạng của hai đồ nhi mà mình yêu quý để đổi lấy.

Thiên Tịch Đan?

Ánh mắt Diệp Thành ảm đạm, đôi mắt hiện lên thần mang sắc lạnh.

Mặc dù viên Thiên Tịch Đan này được phong ấn bên trong linh châu nhưng vẫn có thể nhìn thấy bằng mắt thường, viên linh đan sáu vân hiện ra vô cùng choán mắt.

Thế rồi Diệp Thành ngẩng đầu nhìn Đan Ma và Đan Thần, hắn không thể ngờ Đan Thành lại có thể luyện ra được Thiên Tịch Đan vả lại còn không có sự tham gia của Đan Thánh là hắn.

“Thiên Tịch Đan chỉ có một viên, ngươi chỉ có một cơ hội”, Đan Ma lên tiếng nhìn Diệp Thành: “Nếu như ngươi đột phá thì Đại Sở sẽ có hi vọng, nếu như ngươi thất bại thì cả Đại Sở này sẽ chôn cùng với ngươi, ngươi có chắc chắn chiến thắng được không?”.

“Có”, Diệp Thành quả quyết, trong đôi mắt rõ cái nhìn kiên định mà trước nay chưa từng có.

“Vậy thì cứ yên tâm đột phá đi”, Đan Ma lập tức xoay người, ông ta bước ra một bước, “không ai làm phiền ngươi, tu sĩ cả Đại Sở này sẽ không một ai chùn bước mà tiến lên bảo vệ ngươi, hỗ trợ cho ngươi thành công”.

“Đừng để Đại Sở thất vọng”, phía Đan Ma nhìn Diệp Thành với con mắt đầy hi vọng, sau đó tất cả đều bước ra khỏi địa cung.

Sau khi mọi người rời đi, Diệp Thành mới tĩnh lặng ngồi khoanh chân bên trong Hoa Thiên Trì hồi lâu không nói lời nào.

Linh châu phía trước mặt vẫn đang lơ lửng, hiện lên tử hà với sắc tím lấp lánh, mỗi một luồng tử hà đều mang theo đạo uẩn, đây là viên Thiên Tịch Đan hoàn chỉnh, có đạo uẩn và thần tắc hoàn chỉnh thì đương nhiên một nửa viên Thiên Tịch Đan không thể nào so sánh được.

Thế rồi hắn giơ tay lên nắm lấy viên linh châu và bóp nát, đến cả Thiên Tịch Đan bên trong cũng bị bóp nát theo.

Ngay sau đó, tinh nguyên dồi dào giống như thuỷ triều thâm nhập vào cơ thể hắn.

Hự!

Đột nhiên Diệp Thành ôm chặt lấy phần ngực, tim hắn đập thình thịch, trong giây phút này tim hắn như có hàng vạn đao cứa vào.

Huyền Nữ, Lạc Hi!

Giọng Diệp Thành khản đặc như thể giây phút nuốt Thiên Tịch Đan hắn đã cảm nhận được trong linh đan có linh của Lạc Hi và Huyền Nữ, cũng như thể cảm nhận được Thiên Tịch Đan Thiên Tịch Đan được Đan Thần luyện ra bằng cách nào.

Diệp Thành, huynh phải chiến thắng đấy!





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.