Chương trước
Chương sau

Thấy vậy, Mộ Dung Diệu Tâm lại nở nụ cười mệt mỏi, khuôn mặt xinh đẹp thê lương cuối cùng cũng vùi vào lòng hắn ta, dịu dàng khẽ nói: “Nếu kiếp sau còn gặp lại, ngươi hãy đến lấy ta nhé…”

Tiếng nói của cô dần im bặt, đôi mắt đẹp cũng mất đi tia sáng cuối cùng.

A…!


Long Nhất ngửa mặt lên trời gào thét, tiếng hét đau đớn thấu tận tim gan, rung chuyển đất trời.

A…!

Tiếng hét của hắn ta dường như vọng lại, cũng điên cuồng như thế.

Nhìn ra xa, đó là Long Ngũ, người hắn ta cũng đầy máu, trong lòng cũng đang ôm một nữ tử toàn thân đẫm máu: Đông Phương Ngọc Linh.

Đông Phương Ngọc Linh cũng đã chết, giống như Mộ Dung Diệu Tâm, cô cũng hứa với người ôm mình hy vọng lần luân hồi tiếp theo có thể làm người phàm, được làm một đôi phu thê bình thường.

A…!

Trong đêm đen, tiếng thét gào trở thành âm thanh duy nhất giữa đất trời.

Dưới bức tường thành là từng bóng người toàn thân đẫm máu, Dương Đỉnh Thiên, Phong Vô Ngấn, Đạo Huyền Chân Nhân, Bàng Đại Xuyên, Hằng Nhạc Chân Nhân, Hằng Thiên Thượng Nhân, Hoàng Thạch Chân Nhân… Trận chiến này các lão bối của Hằng Nhạc Tông gần như đã tử trận toàn bộ.

Xây tường thành!

Cuối cùng giọng nói nhẹ nhàng của Cơ Tuyết Băng truyền khắp tường thành Nam Sở.

Sự tàn khốc của chiến tranh không cho ai thời gian để đau lòng, ai cũng phải gạt đi nước mắt, đối mặt với cuộc chiến tàn khốc hơn tiếp theo.

Phía trên bức tường thành của Nam Sở, khói mù mịt, cờ chiến của Đại Sở đã rách nát, ngẩng đầu nhìn lên thấy đã thiếu đi rất nhiều bóng dáng quen thuộc, máu của họ nhuộm khắp tường thành Nam Sở.

Cơn gió lạnh gào thét, thổi tung khắp vùng đất này.

Đại Sở có còn hy vọng không?

Phục Linh cười mệt mỏi, gò má tái nhợt nhẹ tựa trên vai lão già Gia Cát Vũ.

Còn!

Lão già Gia Cát Vũ hiếm khi nghiêm túc một lần, lão cười tang thương, cười dịu dàng, tang thương thế gian này quá nhiều người phải chết, dịu dàng vì cuối cùng Phục Linh cũng dựa vào vai lão, họ đều đã bạc trắng mái đầu, nếu không có chiến tranh thì sẽ là một mối tình đẹp tuổi xế chiều.

Giết! Giết cho ta!

Chiến tranh quá tàn khốc, sự dịu dàng ấm áp tạm thời cuối cùng cũng bị phá vỡ.

Đại quân Thiên Ma lại quay lại, tấn công tường thành Nam Sở.

Thấy vậy, dù là nam nữ tu sĩ đang lén gạt nước mắt hay thầm đau lòng hẹn thề ba đời ba kiếp thì đều đứng dậy, tay cầm sát kiếm nhuốm máu, một lần nữa lao thẳng lên tường thành.

Bùm! Rầm! Uỳnh!

Trận chiến nổ ra ngay tức thì, tiếng ầm ầm nổ vang lại vọng khắp đêm đen.

Lần này, cuộc tấn công của Thiên Ma rất hung dữ, kẻ nào cũng như kẻ điên, ngã xuống rồi lại có kẻ khác xông lên.
Tường thành Nam Sở lại bị công phá, tường thành ba triệu dặm bị phá thủng hơn chục lỗ, không biết có bao nhiêu Thiên Ma đã xông lên.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.