Chương trước
Chương sau
“Kiếp sau chàng có lấy ta không?”, Tịch Nhan hai mắt đẫm lệ, lúc này cô không phải một cô bé nữa, cũng không phải đồ nhi của Diệp Thành mà là một nữ tử si tình, đôi mắt mông lung tràn đầy tình cảm dịu dàng của một nữ tử.

“Có”, Diệp Thành cười trong nước mắt.

“Vậy ta sẽ chờ chàng ở kiếp sau”, Tịch Nhan cười ngọt ngào, đôi mắt đẹp đến lúc nhắm lại vẫn nhìn Diệp Thành, hy vọng có thể khắc ghi gương mặt hắn vào sâu linh hồn, nguyện đời đời kiếp kiếp không quên.


Người Diệp Thành lại run lên, nước mắt cuối cùng vẫn trào ra.

Khi xưa là hắn cho Tịch Nhan hy vọng, một cô công chúa của thế giới phàm trần đã vượt nghìn dặm xa xôi để đến được Hằng Nhạc Tông, cảnh tượng đó như vẫn hiện ngay trước mắt, nhưng giờ đây cô nhóc tinh nghịch ấy đã trút hơi thở cuối cùng.

Bùm!

Hư thiên đại trận của Thiên Ma bắn tới, đánh bật Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng đang đau thương khỏi hư thiên, tạo thành một cái hố thật sâu trên mặt đất.

Hai người lấy dây ngọc ra buộc chặt Tịch Nhan và Hổ Oa đã chết trên lưng mình.

Sư tôn đưa con về nhà!

Sư tôn đưa con về nhà!

Hai người vẫn đồng thanh nói, sau đó nắm chặt sát kiếm, lao về phía đại quân Thiên Ma đang xông tới.

Phụt! Phụt!

Ngay lập tức, máu bắn tung tóe, Thiên Ma lần lượt bị nghiền thành tro bụi.

Hai người kề vai chiến đấu, một người như chiến thần bát hoang, một người như nữ vương vô song, đánh giết khiến cho quân Thiên Ma nghe mà sợ mất mật, đừng nói là tu sĩ Đại Sở, đến ma tướng Thiên Ma cũng đều kinh hãi, tay cầm chiến mâu cũng hơi run lên.

Nhìn thấy cánh này, vẻ mặt tu sĩ Đại Sở hơi thẫn thờ.

Trước kia, Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng là người thương, cũng là kẻ thù không đội trời chung, hôm nay lại sánh vai cùng nhau giết giặc khiến cho cả Đại Sở đều được thấy thực lực của họ, đệ tử thế hệ Huyền Tự không ai có thể vượt qua được phong thái của họ.

Giết! Giết cho ta!

Không biết vì sợ hãi hay vì nguyên do gì khác, tướng quân Thiên Ma phẫn nộ hét lên, giơ sát kiếm, tất cả hư thiên sát trận đều nhắm vào Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng.

Ù! Ù!

Hư thiên sát trận đen ngòm bắn ra thần uy huỷ diệt thiên địa, còn chưa thấy thần mang phóng ra mà bầu trời đã sụp đổ do không chịu nổi áp lực.

Thúc Địa Thành Thốn!

Diệp Thành sử dụng bí thuật Súc Địa Thành Thốn, một bước đi được mấy nghìn trượng.

Đảo Ngược Càn Khôn!

Cơ Tuyết Băng cũng sử dụng bí thuật tương tụ như Súc Địa Thành Thốn, cũng đi được cả mấy nghìn trượng.

Họ vừa đi, thần mang từ sát trận khắp trời liền bắn tới, bao phủ bầu trời và mặt đất bán kính mấy nghìn trượng.
Phụt! Phụt! Phụt!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.