Chương trước
Chương sau
Hai người bước lên trời, Diệp Thành vung huyết linh thần đao, Cơ Tuyết Băng tế gọi ra thần kiếm huyền linh khiến những tên ma binh xông tới lập tức phải bỏ mạng.

Hai tên ma tướng sát phạt về phía trước, một tên bay về phía Diệp Thành, một tên bay về phía Cơ Tuyết Băng.

Cút!


Diệp Thành gằn giọng phẫn nộ, tiếng gằn chấn động đất trời, một đao bát hoang khiến tên ma tướng kia bị trảm bay, tên này vừa đứng vững đã trúng thêm một chưởng của Diệp Thành rồi hoá thành huyết vụ.

Cơ Tuyết Băng bá đạo vô song, thần kiếm huyết linh trảm thiên diệt địa khiến thần binh trong tay tên ma tướng kia bị một kiếm của cô trảm gãy rời, đến cả một nửa cơ thể cũng bị trảm diệt, sắc mặt tên ma tướng tối sầm cả lại, hắn ta muốn rút lui nhưng đã muộn, bị nhát kiếm kia của Cơ Tuyết Băng đâm xuyên trán, linh hồn lập tức bị trảm diệt.

Kẻ nào chặn ta kẻ đó phải chết!

Diệp Thành bước vào trạng thái ma đạo, hắn bước trên biển ma sát, phần đầu có bầu trời sao lơ lửng, mở ra thế giới hỗn độn.

Cơ Tuyết Băng cũng sử dụng bí thuật cấm kị, trên trán có một đường vân cổ xưa xuất hiện mang theo ngoại đạo pháp tướng, cùng đan xen với thế giới hỗn độn của Diệp Thành, lại có Hỗn Độn Thần Đỉnh và Cửu Châu Thần Đồ bao quanh tạo thành đạo trận bảo vệ hai người.

Rầm!

Vùng đất này trong chốc lát đẫm máu, liên tiếp có ma tướng bị trảm diệt, những tên ma binh nào xông lên trước cũng không hề có kết cục tốt đẹp hơn.

Rầm! Đoàng! Đoàng!

Ở một hướng khác, động tĩnh dữ dội, tu sĩ Đại Sở vẫn bị vây bắt, cảnh tượng hết sức khốc liệt.

Trên tường thành dài hơn ba triệu dặm của Nam Sở chật kín bóng người, ai nấy đều khoác chiến giáp, tay cầm sát kiếm, huyết khí sục sôi như ngọn lửa đang bùng cháy, từng đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm về thiên địa phía xa.

Nơi đó đã có thể nhìn thấy từng bóng tu sĩ của Đại Sở, bọn họ đang sát phạt ra khỏi vòng vây.

Có điều phía sau tu sĩ của Đại Sở là từng bóng người rợp trời, đại quân Thiên Ma sát phạt tới.

Tế sát trận!

Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân hô lên.

Ngay sau đó, bầu hư không trên tường thành xuất hiện từng sát trận choán lấp bầu trời và mặt đất, uy lực mạnh mẽ, còn có cả kết giới hộ sơn khổng lồ bao trùm cả ba triệu dặm tường thành của Nam Sở, tất cả mọi người đều tế gọi ra binh khí.

Mở cửa thành!

Sau tiếng gằn của Man Sơn, hàng chục nghìn tường thành được mở ra.

Trong lúc này, những tu sĩ rút lui về như từng đạo thần mang bay vào tường thành, đợi tới người cuối cùn bay vào thì cửa thành mới đóng lại và có thêm hàng trăm đạo phong ấn.

“Mẹ kiếp, đánh cho ta, ngắm cho chuẩn”, Cổ Tam Thông giơ sát kiếm chỉ về phía đại quân thiên ma đang sát phạt tới.

Trong chốc lát, hàng tỉ thần mang bay ra, bọn họ đã chờ đợi giây phút này lâu rồi, không thể ra ngoài tới bắc Sở cứu viện, các tu sĩ ở Nam Sở chiến ý sục sôi cuối cùng cũng tìm được thời cơ trút giận.

Phụt! Phụt!





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.