Chương trước
Chương sau


“Thì ra là vậy”, Phục Nhai thở dài: “Bí thuật đó đâu chỉ bá đạo, thực sự ở cấp độ nghịch thiên, điểm cực Bắc của Bắc Chấn Thương Nguyên cách điểm cực Nam của Trung Thông Đại Địa ít nhất cũng phải ba triệu dặm!”


“Mặc dù Diệp Thành đã được cứu nhưng tình hình chiến trận vẫn không khả quan!”, một lão bối tóc trắng lo lắng nhìn vào màn nước huyễn thiên.

Trong màn nước, các đại ma quân đã đồng loạt vung kiếm, lệnh cho binh tướng Thiên Ma phát động tấn công dữ dội, hơn nữa còn định đánh đến Thiên Huyền Môn, thế trận vô cùng lớn.

Vút!

Ở cực Nam của Trung Thông Đại Địa, Diệp Thành đẫm máu xuất hiện trên hư thiên, hắn đứng không vững nên ngã lộn nhào xuống dưới.

Diệp Thành!

Sở Linh vội vàng tiến lên, tế ra một lực dịu dàng, đỡ lấy Diệp Thành.

Phụt! Phụt!

Ở nơi khác, Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên đều hộc máu.

Như Đông Hoàng Thái Tâm nói, họ biết trong cơ thể Diệp Thành có Luân Hồi Ấn nên đã lạc ấn ấn ký để lúc hắn gặp nguy hiểm thì thi triển bí pháp cấm kỵ, giúp hắn thoát khỏi hiểm nguy.

Chỉ là, để giúp Diệp Thành thoát khỏi nguy hiểm thì họ cũng phải trả cái giá đau đớn.

Mái tóc dài của Thái Hư Cổ Long trở nên trắng như tuyết, thần hà quanh người Tử Huyên tối mịt, khí tức của hai người đều yếu ớt.

Nhưng so với họ, Diệp Thành còn thảm hơn nhiều.

Lúc trước ở Bắc Chấn Thương Nguyên, hắn phải đối mặt với gần mười triệu binh tướng Thiên Ma và tám ma quân của Thiên Ma Vực, trước đội hình ấy mà hắn vẫn còn sống, quả thực đã là kỳ tích trong kỳ tích.

Ta không sao!

Giọng Diệp Thành khàn đặc, hắn muốn gắng gượng chống đỡ cơ thể để đứng dậy nhưng lực bất tòng tâm.

Không hiểu sao lúc này hắn lại cảm thấy áy náy khó giải thích đối với Đại Sở, vì hắn đã thất bại.

Độ mạnh của ma quân Thiên Ma Vực vượt xa dự đoán của hắn, nhất là Thiên Nữ Ma Quân kia lại càng thêm kỳ quái, giống hệt A Lê là một chuyện, cô ta còn có thể phong ấn Lục Đạo Tiên Luân Nhãn của hắn, đây là điều mà dù thế nào hắn cũng không lường trước được.

Hắn là người duy nhất trong cả Đại Sở có thể tránh được đại quân Thiên Ma đến được trước ma trụ, bây giờ Tiên Luân Nhãn đã bị phong ấn, đến hắn cũng không làm được, vậy họ dùng gì để đánh trả đây?

“Là phong cấm đế đạo”, Thái Hư Cổ Long bước tới, sắc mặt trắng bệch, vừa nhìn đã biết Tiên Luân Nhãn của Diệp Thành là do sức mạnh nào trấn áp.
“Là đế đạo thì chúng ta không thể phá giải được”, Tử Huyên cau mày, vẻ mặt khó coi cùng cực: “Xem ra Thiên Ma Vực hiểu rất rõ Lục Đạo Tiên Luân Nhãn”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.