Chương trước
Chương sau
Phía này, Diệp Thành đã liên tục phất tay cho từng cây linh thảo vào trong lư luyện đan.

Mặc dù là ngọn lửa linh hồn nhưng hắn lại có khả năng kiểm soát điêu luyện.


Dùng đến ngọn lửa linh hồn mặc dù có mặt hại nhưng lại cũng có mặt lợi, vả lại còn là loại hoả diệm mà những hoả diệm khác mãi mãi không bao giờ sánh bằng, nó vừa là ngọn lửa về linh hồn, vừa tương liên với linh hồn nên cũng dễ kiểm soát hơn.



“Các vị tiền bối, chúng ta chỉ có ba cơ hội, mọi người nhớ kĩ”, vừa cho linh thảo vào, Diệp Thành không quên mỉm cười lên tiếng nhắc nhở, có lẽ chỉ có Đan Thánh như hắn mới dám phân tâm mà nói chuyện vào lúc luyện đan.

“Ngươi không nói chuyện còn đỡ, vừa nói xong thì lão phu lại cảm thấy căng thẳng thêm”, Đan Nhất hắng giọng.

Diệp Thành mỉm cười không nói gì, hắn không dám tạo thêm áp lực cho phía Đan Nhất, dù sao thì bọn họ cũng không phải là Diệp Thành, không phải ai cũng ở trạng thái biến thái như hắn được.

Đại điện chìm vào im lặng hồi lâu.

Cả hàng trăm người đều mặc y phục trắng, tóc bạc, người nào người nấy đều là những luyện đan sư hàng đầu của Đại Sở, vẻ mặt trang nghiêm, mỗi bước đều được tiến hành hết sức cẩn trọng.

Thời gian cứ thế dần trôi, rất nhiều người đã đổ mồ hôi.

Vì tập trung cao độ nên bọn họ luôn cảm thấy căng thẳng và cũng vì lý do này nên rất nhiều người cảm thấy mệt mỏi.

Mùi hương dược liệu bắt đầu lan toả, có tinh nguyên dồi dào bao quanh khiến đại điện chìm trong làn khói trắng mờ ảo. Mặc dù đại điện được ngăn cách với bên ngoài bởi kết giới nhưng vẫn không thể ngăn được mùi hương dược liệu bay ra, những tu sĩ của Thiên Đình ở bên ngoài đều cảm thấy tinh thần phấn chấn hẳn.

Màn đêm dần buông xuống, bên trong đại điện vẫn chìm vào im ắng.

Đây là cả một quá trình rất dài, ở trạng thái tĩnh tâm, bọn họ không hề nhận ra ngày và đêm đã trải qua ba vòng luân hồi.

Mãi cho tới đêm ngày thứ tư, lư luyện đan phía trước Diệp Thành mới rung lên, một viên đan dược óng ánh long lanh lơ lửng bay ra và được Diệp Thành phất tay cất trong bình ngọc đã được chuẩn bị từ trước.

Vẻ mặt của Diệp Thành có phần mỏi mệt, hắn dùng ngọn lửa linh hồn để luyện chế nên đã tiêu hao không ít sức lực.

Thấy phía Đan Thần vẫn đang đề luyện tinh hoa, hắn lại nhét thêm vài viên đan dược bồi bổ linh hồn vào miệng sau đó ngồi khoanh chân trên vân đoan, tĩnh lặng khôi phục sức mạnh linh hồn.

Không lâu sau đó, Đan Thần mới có thay đổi, một khóm tinh hoa đan dược màu tím bay ra ngoài và được cất vào bên trong bình ngọc.

Sau đó chính là phía Đan Nhất lần lượt hoàn thành công việc của mình, những phần tinh hoa đan dược đủ màu sắc hiện lên, mang theo tinh nguyên dồi dào, cũng chính vì vậy nên mới có thể thể hiện ra giá trị quý báu của Thiên Tịch Đan.

Mãi cho tới đêm khuya, tới khi một lão già tóc bạc luyện ra được tinh hoa đan dược thì việc luyện chế Thiên Tịch Đan ở giai đoạn thứ nhất mới kết thúc.

Tiếp đó chính là ngưng đan, cũng là bước quan trọng nhất trong việc luyện đan, cần đem rất nhiều tinh hoa của đan dược dung hợp lại với nhau, thời gian cân bằng cần độ chính xác cao, chỉ cần có bất cứ sai sót nào thì đều có thể dẫn đến việc luyện đan thất bại.
Phù!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.