Chương trước
Chương sau
Thần tướng thứ nhất, thần tướng thứ bảy và thần tướng thứ năm của Huyết tộc phát điên, thiêu đốt thọ nguyên để đổi lấy sức chiến đấu ngang với Huyết Vương, bọn họ muốn liều chết chiến đấu với Diệp Thành.

Thần đao, lại đây!

Diệp Thành vung tay nắm lấy Huyết Linh Thần Đao, chém ra chín đạo Bát Hoang Trảm, thần tướng thứ bảy vừa bay lên đã bị chém chết, thần tướng thứ năm vung một chưởng như đao, chém mất một cánh tay Diệp Thành.


Diệt!

Diệp Thành đột nhiên quay người, chém ra một đao, thần tướng thứ năm thoáng chốc bị chém đôi người, cơ thể rơi xuống hoá thành tro bay.

Thấy thế, thần tướng thứ nhất của Huyết tộc vô thức dừng bước, lảo đảo lùi lại.

Diệp Thành cầm Huyết Linh Thần Đao từng bước đến gần, cánh tay bị chém đứt dần dần mọc ra dưới tác dụng của Tiên Luân Thiên Sinh.

“Ông có thể trốn được đi đâu!”

Diệp Thành vượt qua hư thiên, vung một đao xuống, chém thần tướng thứ nhất của Huyết tộc quỳ gối dưới đất.

A…!

Thần tướng thứ nhất hét lên, chống lại Huyết Linh Thần Đao nhưng đã muộn, một chưởng của Diệp Thành giáng xuống, đường đường là thần tướng thứ nhất của Huyết tộc mà lại bị một chưởng của Diệp Thành nghiền nát đẫm máu.

Đến giờ phút này, cửu đại thần tướng của Huyết tộc đều đã bị tiêu diệt, liên thủ với nhau rồi mà vẫn bị một mình Diệp Thành chém hết.

Phù!

Sau khi giết được thần tướng thứ nhất của Huyết tộc, Diệp Thành thở phào một hơi, nhìn sang phía Cơ Tuyết Băng và Hoắc Tôn.

Hai người đã đại chiến trên hư thiên, Cơ Tuyết Băng như nữ vương cái thế phong hoa tuyệt đại, sử dụng bí pháp Huyền Linh thông thiên. Hoắc Tôn thì như một vị thần vương với khí thế nuốt chửng núi sông, sử dụng bí thuật Thái Âm huyền diệu, hai người chiến đấu long trời lở đất.

Diệp Thành không tới giúp đỡ, hắn hiểu rõ sức chiến đấu của Cơ Tuyết Băng hơn ai hết.

Bây giờ ở thế hệ Thanh Tự của Đại Sở, hắn dám xưng mình đứng thứ nhất thì Cơ Tuyết Băng hoàn toàn xứng đáng đứng thứ hai. Tuy Hoắc Tôn mạnh, huyết mạch cũng hơn Cơ Tuyết Băng nhưng xét về sức chiến đấu thì hắn ta lại kém hơn cô khá nhiều.

Diệp Thành dời mắt khỏi hư thiên, lại nhìn tới những vòng chiến đấu khác.

Hậu duệ các hoàng đế như Tiêu Thần, Long Đằng đấu với thần tướng dưới trướng liệt đại chư vương và lão tổ các thế lực lớn, về cơ bản đều chiếm ưu thế.

Lại nhìn về phía chư vương các triều, người dũng mãnh nhất là Thái Hư Cổ Long, đánh cho U Minh Diêm La Vương liên tục lùi về phía sau, tiếp đến là Đao Hoàng, có thể gọi là vô cùng xuất sắc, tuy không ở trạng thái đỉnh phong nhưng cũng khiến Huyết Vương phải cực khổ chống chọi.

Còn phía Đại Sở Hoàng Huyền, Mặc Uyên, Âu Dương Vương và Thiên Tông Lão Tổ tuy không chiếm ưu thế ổn định như Thái Hư Cổ Long nhưng cũng chặn được mấy vị vương khác ở trên hư thiên.

Nhìn toàn bộ chiến trường rộng lớn, vì đại quân Thiên Đình tới nên họ vẫn chiếm ưu thế hơn.

Giết, giết cho ta!

Đang quan sát, Diệp Thành chợt nghe thấy tiếng gầm thét dữ dội, lập tức thu hút sự chú ý của hắn về phía đó.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.