Chương trước
Chương sau

Người này đương nhiên chính là Nam Cung Tử Nguyệt, cô bé bộc lộ rõ bản tính, so với Triệu Tử Vân nhút nhát thì cô bé cởi mở hơn nhiều.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Thành không khỏi bật cười.

Đúng như câu của hắn, người của Thiên Đình đều tự ghép thành đôi, như Lăng Hạo với Tử Yên, như Thanh Vân với Lý Tinh Hồn, như Nam Cung Tử Nguyệt với Triệu Tử Vân, như Liễu Dật với Nam Cung Nguyệt, như Hùng Nhị với Đường Như Huyên, như Lăng Tiêu với Tiêu Tương.


Nhưng trong số này cũng có một hai cặp đặc biệt.

Ví dụ như Long Nhất và Long Ngũ, hai tên mặt dày, vô liêm sỉ bám lấy Mộ Dung Diệu Tâm và Đông Phương Ngọc Linh đã bị phía Hằng Nhạc Chân Nhân xách ra ngoài đánh không chỉ một lần.

“Ta đã yêu một nữ tử rồi”, khi Diệp Thành đang cảm khái thì Tạ Vân mặt đỏ phừng phừng vừa nói vừa lau nước mắt, hiếm khi thấy hắn ta chán chường và suy sụp như vậy.

“Haiz!”, đám Hùng Nhị và Tư Đồ Nam thở dài.

“Cô nương nhà nào?”, Diệp Thành mỉm cười nhìn Tạ Vân.

“Mộ Vân thế gia”.

“Thích thì cưới”, đám Hùng Nhị mắng to: “Nhát gan thế không biết”.

“Nhưng người nhà cô ấy không đồng ý”, Tạ Vân nói rồi ngửa đầu uống cạn rượu trong bát.

“Ồ, ai không đồng ý?”

“Tướng công của cô ấy”.

“Tướng công của cô ấy?”, mọi người đã uống say, cứ gãi đầu cảm thấy có gì đó sai sai.

“Cút!”, sau một hai giây, tiếng mắng chửi tập thể vang lên rất bá khí.

“Tên khốn”, Diệp Thành day đầu mày, trong giây phút đó hắn thật sự tin rằng cách này càng chơi càng lún sâu.

“Sư phụ, khi nào thì người cưới con?”, Tịch Nhan hai tay chống cằm, đôi mắt to trong veo chớp chớp nhìn Diệp Thành, hai má ửng đỏ, đôi mắt đẹp đã hơi mông lung, có vẻ cô bé đã say rồi.

“Đến khi nào con trưởng thành”, Diệp Thành ho khan.

“Con trưởng thành rồi, con…”

“Lại đây nào cô bé”, Cổ Tam Thông lấy một cái túi nhỏ trong túi ra, nhét vào tay Tịch Nhan, sau đó nói một câu đầy ẩn ý: “Hôm nào lén bỏ vào trong rượu của hắn, rất hữu dụng đấy”.



“Thật ạ?”, Tịch Nhan nhận lấy rồi mở ra luôn, cô bé đã hơi choáng váng rồi, đổ bột trắng trong túi vào ly rượu của Diệp Thành ngay trước mặt hắn.

“Sư phụ, nào, người uống đi!”, cô nhóc cầm ly rượu lên, đưa tới, nhìn Diệp Thành bằng ánh mắt lấp lánh.

“Tịch Nhan đưa đương nhiên phải uống rồi”, Diệp Thành nhận lấy ngay khiến ánh mắt mọi người cùng bàn lập tức đổ dồn về phía hắn. Ơ kìa, ngươi không biết túi bột đó là hợp hoan tán sao?

Phụt!





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.