Chương trước
Chương sau


Phía này, Nam Cung Chính nghiêng đầu nhìn sang Triệu Hùng ở phía này, khuôn mặt ông ta thực sự tối sầm cả lại.

Bị Nam Cung Chính nhìn như vậy, Triệu Hùng tỏ vẻ khó chịu, ông thái độ gì đây? Liên quan gì đến ta? Liên quan gì đến Vân Nhi nhà ta? Vả lại là do chính miệng con gái ông nói ra chứ có phải do con ta nói ra trước đâu.

Đến bên nhau!


Khi cả hai đang nhìn nhau cháy mặt thì mot giọng nói sang sảng vang lên phá vỡ bầu không khí im ắng.

Có lẽ giọng nói này vang lên quá đột ngột nên khiến rất nhiều người run rẩy.

Lại nhìn sang phía đang hô hào thì chính là đồ đệ bảo bối của Hùng Nhị - Cung Tiểu Thiên Nhi.

Đến bên nhau! Đến bên nhau!

Vương Bưu và Thiếu Vũ cũng hô hào, tiếng hô kinh thiên động địa, đến cả Đạo Chích và Tịch Nhan chỉ sợ trời này chưa đủ loạn cũng tham gia vào.

Được rồi! Cả nhóm đệ tử ưu tú lớp Huyền Tự, kẻ nào kẻ nấy hô hào khiến cho lớp thanh niên đang xem trận chiến cũng chạy ra bao vây ba vòng trong ngoài chiến đài, tiếng hô hào tạo thành làn sóng.

Cảnh tượng này khiến Đạo Huyền Chân Nhân chợt mất kiểm soát, vẻ mặt của những người xung quanh cũng vô cùng đặc sắc.

“Hai người này cũng xứng đôi lắm”, Hồng Trần Tuyết khẽ mỉm cười.

“Đây chính là tiếng sét ái tình sao?”

“Trận so tài tam tông lại có thể tác hợp một mói nhân duyên, vậy cũng không tồi”, Diệp Thành bất giác mỉm cười.

“Được không vậy?”, trên chiến đài, Nam Cung Tử Nguyệt đã chạy tới bên Triệu Tử Vân kéo lấy cánh tay hắn mà không ngừng đung đưa qua lại giống như tiểu muội đang cầu xin ca ca, trông thật ngây thơ mà lãng mạn.

“Đây…đây…”, Triệu Tử Vân vẫn đứng thẫn thờ ở đó, cô nương nhà người ta đã nói đến mức vậy khiến mặt hắn đỏ gay.

“Ta coi như huynh chấp nhận rồi”, Nam Cung Tử Nguyệt cười khúc khích, cô kéo Triệu Tử Vân xuống chiến đài.

“Vậy…vậy là xong sao?”, những người quan sát tứ phương há hốc miệng, trận so tài tam tông còn có thể diễn ra thế này sao?

“Tử Nguyệt”, nhà họ Nam Cung đã có người đi tới kéo Tử Nguyệt đi.

“Triệu Tử Vân, tới rước muội”, mặc dù bị kéo đi nhưng Nam Cung Tử Nguyệt vẫn không quên quay đầu lại tươi cười với Triệu Tử Vân.

“Được…được”, Triệu Tử Vân há hốc miệng và vẫn đứng đó thẫn thờ.

“Vân Nhi, làm được lắm”, Triệu Hùng bước đến vỗ vai Triệu Tử Vân, cười sảng khoái.

“Được rồi, lại phải chuẩn bị thêm một khoản tiền nữa”, phía Cổ Tam Thông lại vuốt râu lên tiếng.



Cảnh tượng vừa rồi mặc dù kết thúc nhưng người ở xung quanh hãy còn bồi hồi.

Không biết vì sao hiện giờ nhìn Nam Cung Tử Nguyệt và Triệu Tử Vân mà người ta càng cảm giác hai người rất có tướng phu thê.

Tâm trạng của Triệu Hùng rất tốt, tham gia so tài mà còn có thể rước được con dâu về.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.