Chương trước
Chương sau
Trên võ đài chợt chìm vào im ắng, nhóm Cung Tiểu Thiên Nhi ngoan ngoãn hơn rất nhiều.

Người xem tứ phương thì ồ lên kinh ngạc, phách thể của Hổ Oa cường đại, huyết mạch Đấu Chiến Thánh Viên lại càng bá đạo hơn, khiến người ta tự thấy xấu hổ.

So với cậu nhóc, Tịch Nhan tinh quái hơn nhiều, cô bé như một tiểu tinh linh nhanh nhẹn đáp xuống chiến đài, sau đó nở nụ cười tươi với Hổ Oa.


Sau cô bé là Triệu Tử Vân – con trai Triệu Hùng, cơ thể cậu nhỏ hơn Ngưu Bôn rất nhiều, giống như tiểu thư sinh. Cậu có huyết mạch kỳ lạ nên từng bị Thị Huyết Điện bắt, sau này được Diệp Thành giải cứu.

Sau đó, bốn phương tám hướng đều có người bước lên võ đài, đều là đệ tử trẻ, có tới vài nghìn người.

Nhưng trong số đó cũng không thiếu những người khác thường, chẳng hạn như có một ông lão bước đi run run, Diệp Thành nhìn mà giật mình.

“Hắn là Vu Phong, mới mười sáu tuổi thôi”, Chung Giang cười giải đáp: “Vì gặp phản phệ của công pháp tu luyện nên chưa già đã lão hoá, xét về bối phận thì thuộc thế hệ Huyền Tự, xét về tu vi thì đương nhiên không thể so sánh với nhóm Tịch Nhan”.

“Thì ra là vậy”.



Dưới sự chú ý của mọi người, những đệ tử tham gia thi đấu đều bước lên chiến đài, có tới gần ba nghìn người.

Đây là thời đại của những vì sao sáng chói, mỗi người đều là đệ tử thiên kiêu của các gia tộc lớn, tám mốt môn, chín điện, ba tông, bây giờ tất cả đều tập trung ở đây cho thấy thời đại mới đã bắt đầu.

“Hơn ba nghìn đệ tử, phải đấu tới khi nào cơ chứ?”, Vô Nhai Đạo Nhân ho khan.

“Yên tâm, nhanh lắm”, Cổ Tam Thông ôm bầu rượu cười khoan khoái.

“Xem ra cuộc thi tam tông lần này hơi khác với trước đây!”, Diệp Thành cũng cười.

“Đúng như ngươi nói”.

“Mở thiên lộ”, Đạo Huyền Chân Nhân trên võ đài lên tiếng, ông vung tay áo, một đạo trường hồng bay đi.

Ù!

Đột nhiên hư thiên rung lên, từng khối ngọc thạch xuất hiện, xếp thành bậc thang đá dẫn thẳng tới hư thiên, nhìn kỹ lại thì thấy có chín trăm chín mươi chín bậc thang, ở phía bậc thang cuối cùng có một tấm bia đá không chữ rất lớn.

Cầu thang đá này thực sự giống như đường lên trời, mỗi bậc thang đều được khắc vân lộ, mỗi bậc thang đều toả sáng rực rỡ khiến cho chín trăm chín mươi chín bậc thang trông như mộng ảo, tựa như đi đến bậc cuối sẽ là vùng tiên cảnh thật sự.

Lúc này người xem tứ phương, đặc biệt là các lão bối tu sĩ đều lộ ra vẻ mặt đầy thâm sâu, thầm nói cuộc thi tam tông hiện nay quả thực có phần khác năm xưa.

Bậc thang đá là một con đường thông lên trời, là cuộc khảo nghiệm dành cho các đệ tử thế hệ Huyền Tự, chỉ những người đi đến bậc cuối cùng mới thực sự đủ tư cách đứng vào hàng ngũ chín đại đệ tử chân truyền của Thiên Đình Nam Sở.

“Tiền bối, thế này là thế nào ạ?”, Cung Tiểu Thiên Nhi ngạc nhiên nhìn Đạo Huyền Chân Nhân hỏi.

“Đây chính là khảo nghiệm”, Đạo Huyền Chân Nhân vuốt râu: “Vượt qua thì mới có tư cách”.

“Vậy tiền bối bảo chúng con rút thăm làm gì?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.