Chương trước
Chương sau
“Cảnh giới Chuẩn Thiên đỉnh phong bình thường chỉ nhìn thấy một cánh cửa, tức là họ chỉ cần vượt qua cánh cửa đó là có thể đột phá cảnh giới Thiên”, Thái Hư Cổ Long nhẹ giọng nói, vẫn hứng thú nhìn Diệp Thành: “Ngươi có biết tại sao ngươi phải vượt qua hai cửa mới có thể tiến đến cảnh giới Thiên không?”


“Đó cũng là điều ta muốn hỏi”, Diệp Thành nghi hoặc nhìn Thái Hư Cổ Long.

“Bởi vì ngươi là Hoang Cổ Thánh Thể”, Thái Hư Cổ Long tìm một chỗ thoải mái ngồi xuống: “Hoang Cổ Thánh Thể là huyết mạch duy nhất có thể sánh ngang với Đại Đế trong nhiều huyết mạch, đương nhiên sẽ có điểm khác với huyết mạch khác. Ví dụ như Chuẩn Đế đột phá lên Đại Đế, Hoang Cổ Thánh Thể từ Chuẩn Đế đỉnh phong lên Đại Đế cần vượt qua hai cánh cửa, cánh cửa đầu tiên là Chuẩn Đế viên mãn, cũng tức là Thánh thể đại thành, sau đó lại phải qua một cánh cửa nữa mới lên được Đại Đế. Nói thẳng ra, Hoang Cổ Thánh Thể có nhiều hơn một cửa so với các huyết mạch khác khi ở cảnh giới đỉnh phong, có lẽ chính cánh cửa này mới khiến họ có uy danh sánh ngang với Đại Đế”.

“Không đúng!”, Diệp Thành cau mày: “Hình như ta từng nghe ngươi nói còn có Hỗn Độn Thể đại thành, chúng ta lấy đại thành làm ví dụ, Hoang Cổ Thánh Thể cần Chuẩn Đế viên mãn mới là Thánh thể đại thành, vậy Hỗn Độn Thể thì sao? Chuẩn Đế đỉnh phong chính là Hỗn Độn Thể đại thành?”

“Hỗn Độn Thể đại thành cũng cần Chuẩn Đế viên mãn”, Thái Hư Cổ Long giải thích: “Điểm khác là Hỗn Độn Thể từ Chuẩn Đế đỉnh phong lên Đại Đế chỉ có một cánh cửa ngăn cản, mà Hoang Cổ Thánh Thể từ Chuẩn Đế đỉnh phong lên Đại Đế cần qua hai cánh cửa. Nói như vậy ngươi đã hiểu chưa?”

“Nhưng đó là Chuẩn Đế đỉnh phong lên Đại Đế, bây giờ ta mới ở Chuẩn Thiên đỉnh phong mà tiến cấp đến cảnh giới Thiên cũng có hai cửa là sao?”

“Điều này khó hiểu lắm à?”, Thái Hư Cổ Long lấy bình rượu ra, nhấp một ngụm rồi chậm rãi nói tiếp: “Đại Sở có sức mạnh bí ẩn áp chế tu vi của tu sĩ, thời đại bây giờ ở Đại Sở tu vi cao nhất là cảnh giới Thiên, tu vi cao nhất ở Chư Thiên Vạn Vực là Đại Đế, Đại Sở tự hình thành luân hồi, nói một cách tương đối thì cảnh giới Thiên ở đây và cảnh giới Đại Đế ở Chư Thiên Vạn Vực là cùng một cấp bậc. Vậy nên ngươi ở Đại Sở từ cảnh giới Chuẩn Thiên đỉnh phong tiến cấp đến cảnh giới Thiên giống như ở Chư Thiên Vạn Vực từ Chuẩn Đế đỉnh phong tiến cấp đến Đại Đế, cảnh giới Thiên ở đây là tu vi cao nhất nên đương nhiên cũng có nhiều hơn một cánh cửa”.

“Có nghĩa là nếu bây giờ ta đến Chư Thiên Vạn Vực thì là cảnh giới Chuẩn Đế đỉnh phong?”

“Ngươi nghĩ gì vậy hả?”, Thái Hư Cổ Long lườm Diệp Thành: “Đã nói đây chỉ là nói một cách tương đối thôi mà, ngươi đến Chư Thiên Vạn Vực vẫn là cảnh giới Chuẩn Thiên đỉnh phong, đương nhiên tu vi cao nhất ở Chư Thiên Vạn Vực là Đại Đế, vậy ngươi tiến cấp đến cảnh giới Thiên chỉ cần vượt qua một cửa là được rồi”.

“Hiểu rồi”, Đại Sở trong tích tắc như đã hiểu ra: “Ta có nhiều thêm một cửa là đối với tu vi cao nhất thôi. Nếu tu vi cao nhất ở Đại Sở là cảnh giới Không Minh thì khi ta ở cảnh giới Linh Hư đỉnh phong sẽ có nhiều hơn người khác một cửa, nếu tu vi cao nhất của Đại Sở là cảnh giới Linh Hư thì khi ta ở cảnh giới Chân Dương đỉnh phong sẽ nhiều hơn một cửa. Ta hiểu như vậy có đúng không?”

“Cuối cùng cũng khiến ngươi hiểu ra”, Thái Hư Cổ Long lau mồ hôi, tuỳ ý ném bầu rượu ra sau lưng rồi bước tới cửa, chuẩn bị rời đi.

“Long gia, Thiên Ma lên



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.