Diệp Thành giơ chiến mâu lên chăn lại.
Keng! Choang!
Kiếm mang và đao mang lần lượt chém lên chiến mâu, dù là Diệp Thành cũng bị lảo đảo một hồi.
Chết đi!
Đòn công kích của lão già áo đen cũng đã tới, lư đồng huyết sắc khổng lồ rung lên chói tai, mỗi làn khí tức tràn ra đều nặng như núi.
Phụt!
Diệp Thành bị đè ép hộc máu, hắn lại nửa quỳ trên mặt đất, Thánh thể nứt ra, máu vàng bắn tung toé, mỗi giọt máu trong mắt Liễu Như Yên đều vô cùng chói mắt.
Keng!
Đúng lúc này, một đạo thần mang lạnh băng bắn ra, bay thẳng tới gáy Diệp Thành.
Diệp Thành hét lên, điên cuồng đốt cháy bản nguyên nhưng không kịp nữa, thần mang ấy là một đòn tuyệt sát.
Nhưng khi tình thế nguy cấp, một bóng người mảnh mai đã chắn sau lưng hắn.
Phụt!
Máu đỏ tươi như huyết hoa lộng lẫy, thân thể cô yếu ớt, bị thần mang lạnh lẽo đâm vào, người cô bay lên rồi nhẹ nhàng rơi xuống như lá rụng mùa thu.
“Như Yên”, Diệp Thành hất văng ba tên ở cảnh giới Chuẩn Thiên rồi quay người, ôm Liễu Như Yên đang ngã xuống vào lòng.
Nhưng tiếng đàn đã dừng, dù ôm cô nhưng đôi mắt tỉnh táo của hắn cũng dần trở nên đờ đẫn, vẻ mặt đau thương lại xuất hiện, đôi mắt ngơ ngác, mờ mịt của hắn nhìn Liễu Như Yên trong lòng.
“Cô là ai?”, giọng Diệp Thành khàn khàn, dù nữ tử trong lòng rất xa lạ nhưng trái tim hắn lại đau như dao cắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/624356/chuong-2166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.