Chương trước
Chương sau
Trong màn đêm yên tĩnh, bầu trời sao như những hạt cát bụi.

Ánh trăng chiếu rọi khắp Vân Nhược Cốc tạo nên khung cảnh tuyệt đẹp tô điểm cho bầu không khí yên bình nơi đây.

Phía trước bậc thềm đá của căn nhà trúc, Diệp Thành tĩnh lặng ngồi đó, hắn liên tục day trán, thần sắc có phần mơ hồ.


Mình bị sao thế nhỉ?

Hắn không ngừng lặp đi lặp lại câu nói này, cũng không ngừng lắc đầu để tỉnh táo hơn.

Cơn gió nhẹ thổi tới mang cái se lạnh khiến cơ thể hắn bất giác run lên.

Thế rồi Diệp Thành bất chợt phun ra cả miệng máu, khí tức toàn thân trong chốc lát trở nên hỗn loạn.

“Là ai đã trảm tiên hoả đạo thân?”, Diệp Thành đau đớn ôm ngực, sắc mặt tái nhợt, sức mạnh huyết mạch cuộn trào, không ngừng diệt trừ sức mạnh thần bí bên trong cơ thể hắn.

Cũng giống như lần đạo thân Nhất Khí Hoá Tam Thanh bị chém, lần này tiên hoả đạo thân bị chém cũng khiến bản thể của hắn chịu phản phệ nghiêm trọng, vả lại lần này còn đau đớn hơn lần trước.

Diệp Thành lập tức gọi đạo thân Tinh Thần.

Thế nhưng điều khiến hắn cảm thấy khó hiểu đó là đạo thân Tinh Thần lại không hồi đáp, nếu quan sát kĩ thì mới phát hiện đạo thân Tinh Thần lúc này đã chìm vào giấc ngủ say.

Tiên hoả đạo thân, quay về!

Trong lúc bất lực, Diệp Thành chỉ có thể gọi thiên lôi đạo thân.

Mặc dù hắn không biết ai đã chém tiên hoả đạo thân nhưng điều đó đủ chứng minh một vài vấn đề đó chính là có người đang nhằm vào đạo thân của hắn, một khi phát hiện ra đạo thân thì lập tức trảm diệt, tiên hoả đạo thân bị trảm thì đạo thân Tinh Thần và thiên lôi đạo thân cũng có khả năng bị trảm.

Rốt cục là thánh thần phương nào?

Đôi mắt Diệp Thành đỏ ngầu, hắn không nghĩ ra là kẻ nào trảm diệt đạo thân của hắn mà thần không biết quỷ không hay.

Nên biết rằng mặc dù tiên hoả đạo thân không mạnh bằng đạo thân Nhất Khí Hoá Tam Thanh nhưng những tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên bình thường cũng không thể làm gì được hắn.

Vả lại tiên hoả đạo thân là đạo thân tương liên với đạo tắc của hắn, bất cứ lúc nào cũng có thể nhờ được vào sức mạnh của bản thể, ở hoàn cảnh thế này, cho dù là Bát Vương cũng chưa chắc có thể trảm diệt được đạo thân của hắn.

Rốt cục là ai?

Miệng Diệp Thành vẫn liên tục trào máu, căn nguyên thánh thể của hắn hợp sức với sức mạnh huyết mạch làm nhiễu loạn luồng sức mạnh thần bí bên trong cơ thể hắn.

Lão đại!

Không lâu sau đó, bên trong đầu Diệp Thành chợt vang lên tiếng gọi nhưng đó không phải là tiếng gọi của đạo thân Tinh Thần mà là của thiên lôi đạo thân, vả lại trong giọng nói còn rõ vẻ vui mừng: “Ta tìm thấy Hỗn Độn Thần Đỉnh rồi”.

“Về đây, ngay lập tức!”, Diệp Thành ra lệnh dứt khoát.
“Rõ”, tiên hoả đạo thân gãi đầu cảm thấy khó hiểu, hắn lại lần nữa chạy tốc lực, chốc chốc lại ngoái đầu về sau, vẻ mặt kì quái: “Sao mình lại cảm thấy như có người đang theo dõi mình thế nhỉ?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.