Chương trước
Chương sau
Nàng rốt cục đã đi đâu?

Giọng nói Diệp Thành khản đặc, vẻ mặt tiều tuỵ, hắn đứng cách Truyền Tống Trận không xa định tiến vào tới một cổ thành tiếp theo.

Phía trước Truyền Tống Trận không có người của Thị Huyết Điện canh giữ, điều đó khiến hắn chợt cảm thấy vui mừng, nếu có các thế lực khác ở Bắc Sở vây băt thì chặng đường tìm Sở Huyên sẽ khó hăn hơn rất nhiều.


Đi đâu?

Thấy Diệp Thành tiến lên trước, một thanh niên mặc y phục trắng canh giữ Truyền Tống Trận liếc nhìn Diệp Thành.

Vân Thiên cổ thành!

Diệp Thành lãnh đạm lên tiếng rồi đưa ra một cái túi đựng đồ sau đó bước vào Truyền Tống Trận.

“Nghe nói gì chưa? Thiên địa song sát lại ra ngoài làm loạn rồi”, người thanh niên kia vừa khắc toạ độ không gian vừa nói với một người thanh niên mặc y phục tím bên cạnh.

“Sao ta có thể chưa nghe nói chứ?”, người thanh niên mặc y phục tím kia tặc lưỡi, “mới có mấy ngày, vài trăm nữ tu sĩ đã biến mất không rõ nguyên do, đợi tới lúc phát hiện thì đã bị hút tới mức thi thể khô cong, thảm hại vô cùng”.

“Có điều lai lịch của những nữ tu sĩ bị bắt gần đây cũng không vừa, đó là người của Thiên Đình ở Nam Sở, trước đây là phong chủ của Hằng Nhạc Tông, vì vậy lão bối của Thị Huyết Điện mới ra mặt”.

“Thị Huyết Điện ra mặt, vì sao?”, người thanh niên mặc y phục tím ngỡ ngàng.

“Vậy thì ngươi lại không biết rồi”, người kia bật mí, “theo ta biết thì nữ tu sĩ đó chính là sư phụ của Diệp Thành, nếu như bắt được cô ta thì có gì phải sợ Diệp Thành không xuất hiện?”

“Thật không vậy, ta…”, người thanh niên mặc y phục tím còn chưa nói xong thì cả cơ thể run rẩy.

Không chỉ mình hắn mà tên mặc y phục trắng cũng run rẩy vì sát khí lạnh băng đã bao trùm lấy chúng, trong chốc lát bọn chúng như thể bị kéo vào địa ngục chốn trần gian.

“Bọn họ ở đâu?”, Diệp Thành bước ra khỏi Truyền Tống Trận, ánh mắt lạnh lùng nhìn tên mặc y phục trắng.

“Ai…ai?”, tên kia sợ hãi nhìn Diệp Thành, giọng nói run sợ.

“Thiên địa song sát và nữ tu sĩ đó”, Diệp Thành lại lần nữa tiến lại gần hơn.

“Bàn…Bàn Long Hải Vực”.

“Thánh Chủ”, tên mặc y phục tím vừa dứt lời thì Diệp Thành liền nghe thấy truyền âm tới, Lưu Năng vội chạy tới, thở dốc, trông có vẻ như ông ta di chuyển quá nhanh trên cả chặng đường.

“Có tin tức của sư phụ người rồi, Bàn Long Hải Vực, nhưng…”, Lưu Năng nói gấp gáp nhưng ông ta còn chưa nói xong thì Diệp Thành đã biến mất trong Truyền Tống Trận.

“Thị Huyết Điện, Thiên Địa Song Sát, nếu cô ấy có mệnh hệ gì thì ta diệt chín tộc các ngươi”, trong thông đạo không gian, Diệp Thành giống như một đạo thần mang cái thế, tốc độ vô cùng nhanh, vốn dĩ cần một khắc mới bước ra ngoài nhưng giờ



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.