Chương trước
Chương sau
Nhưng mọi người đều biết muốn giết Diệp Thành là điều không thể, đừng nói có đuổi kịp không, cho dù đuổi kịp thì thế nào, Diệp Thành có thể thoát khỏi vòng vây lần một thì hắn vẫn có thể thoát được lần hai.

Bọn họ đã bỏ lỡ thời điểm tốt nhất để giết Diệp Thành.

Gừ! Gừ! Gừ!


Phía trên hư thiên, tiếng rồng gầm vang vọng, Diệp Thành như kinh mang, chiến long như hình với bóng, mỗi nơi cả hai đi qua, mọi người đều bất giác muốn quỳ xuống.

Phía sau hắn là đại quân phân điện thứ chín của Thị Huyết Điện đang theo sát.

Giết! Giết! Giết!

Cao thủ của các thế gia lớn ở Bắc Sở cũng lao ra, không thể để Diệp Thành sống sót.

Giết! Giết! Giết!

Trong đại điện của Thị Huyết Điện, Thị Huyết Diêm La đang thét gào, huy động toàn bộ đại quân của tám điện còn lại, bao vây bốn phương tám hướng, thề phải diết được Diệp Thành trên đất Trung Thông Đại Địa.

Bắc Sở chấn động, Nam Sở cũng chấn động, cả Đại Sở đều đang sôi trào.

Động tĩnh lớn thế!

Phía Cổ Tam Thông vẫn đang xây tường thành ở biên giới Nam Sở nhận được tin tình báo thì đều biến sắc.

Đại quân chín điện của Thị Huyết Điện, các thế lực lớn của Bắc Sở đều đã xuất kích, thế trận này vượt xa Thiên Đình của Nam Sở họ, thế lực khủng bố như thế mà lại chỉ để vây giết Diệp Thành.

Chiến! Chiến đấu với chúng tới cùng!

Viêm Sơn của Viêm Hoàng đã lấy rìu chiến ra, cả Thiên Đình đều đang sục sôi nhiệt huyết.

Đánh trống trận!

Giọng của Chung Giang vang vọng khắp đất trời.

Tiếng trống trận ngân vang khắp bốn phía của Nam Sở, các tướng lĩnh của Thiên Đình khoác lên mình bộ chiến giáp, đại quân Thiên Đình nhanh chóng tập hợp, Nam Sở thống nhất, đại quân Thiên Đình lần đầu tiên bước ra khỏi biên giới Nam Sở.

“Dừng!”

Ngay khi đại quân Thiên Đình vừa tiến vào Bắc Sở thì một bóng người chặn lại trên hư thiên, nhìn kỹ lại thì chính là phân thân của Diệp Thành, trong tay hắn đang cầm lệnh bài màu vàng, phía trên có khắc hai chữ: Thiên Đình.

“Đại quân Thiên Đình quay lại Nam Sở, kẻ nào trái lệnh thì chém”, phân thân của Diệp Thành giơ cao lệnh bài, giọng nói ngân vang, vọng khắp cả bầu trời.

“Chết tiệt, ngươi từ đâu chui ra thế?”, Viêm Sơn vác rìu chiến trên vai hét to.

“Trước khi bản thể rời khỏi Nam Sở đã để ta ở lại đây”, phân thân Diệp Thành ngoáy tai.

Lời này vừa dứt, mọi người đều cau mày, những người có mặt ở đây không ai là kẻ ngốc, Diệp Thành đã đoán trước được tình huống này nên mới để phân thân giữ Thánh lệnh của Thiên Đình lại.
“Hy vọng mọi người có thể hiểu nỗi khổ tâm của bản thể”, phân thân Diệp Thành vẫn giơ cao lệnh bài: “Tướng lĩnh Thiên Đình đừng lo, bản thể tự có cách bảo vệ tính mạng cho mình, ta… Ấy ấy, vừa rồi là ai chạy qua đó?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.