Chương trước
Chương sau
Không chỉ họ mà Hoắc Tôn phía đối diện cũng híp mắt thành một đường, nhìn chằm chằm Diệp Thành.

Ngươi lùi lại đi!

Diệp Thành thản nhiên ra lệnh, tiến lên một bước đối mặt với Hoắc Tôn từ xa.


Được!

Đạo thân Tinh Thần lập tức lui vào đám đông.

Ngay lập tức, những người xung quanh rất ăn ý cùng nhau lùi lại một bước, có lẽ là không chống lại được tà khí toát ra từ trên người hắn, còn một lý do khác là để đề phòng, sợ hắn làm ra chuyện gì bất lợi cho mình.

“Ánh mắt các ngươi như vậy là thế nào hả?”, đạo thân Tinh Thần nhìn quanh một vòng, ánh mắt mọi người nhìn hắn như nhìn thấy ma.

“Nào nào nào, nhường đường chút đi”, tiếng hô to gọi nhỏ vang lên, phía Vi Văn Trác lại chen vào, đạo thân Tinh Thần bị bao vây ngay sau đó, tên nào cũng quan sát đạo thân Tinh Thần từ trên xuống dưới với vẻ mặt rất kỳ lạ.

“Chậc, ngươi được lắm!”, Trần Vinh Vân tặc lưỡi cảm thán.

“Đánh thế nào cũng không chết, lòng ta rất an ủi!”, Vi Văn Trác xoa cằm với vẻ nghiền ngẫm.

“Mẹ kiếp!”, lời hắn ta vừa dứt, Ly Chương bên cạnh đã rú lên.

“Mẹ kiếp!”, tiếng rú của Ly Chương như tiếng sấm, khuấy động cả đất trời, khán giả từ khắp nơi lại đồng loạt bật thốt tiếng chửi thề.

“Chuyện gì vậy?”, Trần Vinh Vân và Vi Văn Trác ngớ người, ngơ ngác nhìn Ly Chương và các khán giả xung quanh, đến khi dời mắt tới Diệp Thành ở nơi xa, họ cũng không khỏi hét to: Mẹ kiếp.

Chẳng trách mọi người xung quanh lại có phản ứng mạnh đến thế, vì Diệp Thành đã cởi mặt nạ Quỷ Minh, để lộ khuôn mặt giống hệt Diệp Tinh Thần.

“May mà ta thông minh, nhìn xa trông rộng”, đạo thân Tinh Thần nói một câu đầy ẩn ý, hai tay vẫn đang bịt tai.

“Sao… Sao lại giống nhau như đúc thế?”, những người có mặt há hốc mồm, nhìn Diệp Thành rồi lại nhìn đạo thân Tinh Thần, nhìn đạo thân Tinh Thần rồi lại nhìn Diệp Thành.

“Khiêm tốn, khiêm tốn”, đạo thân Tinh Thần thản nhiên dựng lại cổ áo.

“Hai… Hai Diệp Thành?”, mọi người đều gãi đầu, vẻ mặt cực kỳ đặc sắc.

“Linh tinh, một người là Diệp Thành, một người là Diệp Tinh Thần”.

“Nhưng sao lại giống hệt nhau như thế?”

“Rốt cuộc ngươi là ai?”, bầu không khí kỳ lạ cuối cùng cũng bị phá vỡ bởi tiếng quát lớn của Hoắc Tôn.

“Tên ta là Diệp Thành”, đáp lại hắn ta là một giọng nói hững hờ.

“Bất kể ngươi là ai, hôm nay ta nhất định phải giết ngươi”, mắt Hoắc Tôn hằn lên tia máu, tiếng hét như sấm, một bước giẫm nát hư không, một chưởng đại ấn quét tới cực kỳ bá đạo, có thể huỷ diệt mọi thứ.

“Ngươi không làm được đâu”, giọng điệu Diệp Thành đều đều, thay vì rút lui, hắn tiến lên phía trước, một bước đã giẫm nát ngọn núi lớn, Bát Hoang Quyền mạnh mẽ tấn công, một quyền phá tan đại ấn đang phóng tới, ngay cả Hoắc Tôn cũng loạng choạng lùi lại.

“Mạnh… Mạnh vậy sao?”, bốn phía đều kinh ngạc, lại nhìn đến đạo thân Tinh Thần, họ ngạc nhiên phát hiện khí thế của đạo thân Tinh Thần đã giảm mạnh.

Giết!

Hoắc Tôn hét lên ầm trời, tóc tai bù xù, vẻ mặt dữ tợn, khí Thái Âm cuồn cuộn bay tới, Thái Nguyệt Thần Hải che khuất bầu trời, trấn áp về phía Diệp Thành.
Lại nhìn đến Diệp Thành, nơi hắn đứng đã trở thành một khoảng hỗn độn, cũng bao phủ bầu trời khiến trời đất tối mịt.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.