Chương trước
Chương sau


“Biết vì sao ta gọi ngươi về không?”, Thị Huyết Diêm La nhàn nhạt hỏi.

“Ta có nghe nói một chút, Thần Ảnh đang điều tra rồi”.

“Bên phía Huyết Khung thế nào? Nghe nói các ngươi đã chặn Hạo Thiên thế gia ở núi Hoàng Tuyền?”


“Tin tức bị lộ”, Phong Ảnh hờ hững đáp: “Chắc lúc này Huyết Khung điện chủ đang trên đường truy sát Hạo Thiên thế gia ạ”.

“Ta thực sự đã đánh giá cao Huyết Khung rồi”, sắc mặt Thị Huyết Diêm La đột nhiên sầm lại: “Chuyện nhỏ như vậy mà kéo dài lâu, ta thật sự hoài nghi liệu hắn ta có thể đảm nhận được ngôi vị điện chủ phân điện thứ chín không”.

“Trong chuyện này có rất nhiều biến số, cũng không thể hoàn toàn trách Huyết Khung điện chủ”.

“Được rồi, an tâm điều tra chuyện của ngươi đi”, Thị Huyết Diêm La nhẹ nhàng phất tay: “Bên phía Huyết Khung, ta sẽ phái quân đi hỗ trợ”.



“Nhanh, nhanh, nhanh”, cùng với tiếng thúc giục, toàn bộ thành viên của Hạo Thiên thế gia được dịch chuyển tới nơi lại bay ra từ thành cổ Nam Dương.

Phải nói rằng tuy Hạo Thiên thế gia là bên chạy trốn, nhưng cũng là đại quân tu sĩ nên đội hình rất lớn, nhìn tổng thể trông như một đại dương đen, nghiền ép khiến hư thiên liên tục nổ tung.

“Sẵn sàng chuẩn bị đại chiến bất cứ lúc nào”, Diệp Thành bay ở phía trước ra lệnh cho toàn bộ Hạo Thiên thế gia.

“Chuẩn bị sẵn sàng bất cứ lúc nào”, mắt Hạo Thiên Huyền Hải loé lên, khí thế liên tục tăng lên trong quá trình phi hành.

Không chỉ ông ấy mà khí thế của cả Hạo Thiên thế gia đều tăng lên nhanh chóng, mấy ngày nay họ luôn thận trọng giống như chuột chạy qua đường, không được chiến đấu chỉ có thể bỏ chạy, máu trong người đã sục sôi từ lâu.

Không biết qua bao lâu họ mới nhìn thấy một dãy núi hùng vĩ trải dài ở đằng xa, đó là dãy núi Hành Thiên.

Giống như núi Hoàng Tuyền, núi Hành Thiên cũng là dãy núi ngăn cách giữa thế giới tu sĩ với thế giới phàm trần, điều khác là núi Hành Thiên lớn hơn, khoảng cách Bắc Nam lên đến hơn chín mươi nghìn dặm.

“Qua ngọn núi này là tới thế giới phàm trần rồi”, Hạo Thiên Huyền Hải hít một hơi thật sâu.

Bùm! Rầm!

Lời Hạo Thiên Huyền Hải vừa dứt, dãy núi Hành Thiên liên tục vang lên tiếng nổ, không gian hư vô bị chém mở, đoàn người đông nghịt ập tới, nhìn cờ chiến của bọn chúng thì là phân nhánh quân của phân điện thứ tám Thị Huyết Điện.

“Hạo Thiên thế gia, các ngươi chạy đi đâu!”, sau đó, một người mặc áo giáp huyết sắc trong đại quân hét lớn, âm thanh vang vọng khắp đất trời như tiếng sấm.

“Giết”.

“Giết”.

Giọng của Diệp Thành và Hạo Thiên Huyền Chấn lần lượt vang lên.



Keng! Keng!

Tiếng sát kiếm ngân lên, Diệp Thành và Hạo Thiên Huyền Chấn đi ở phía trước rút sát kiếm ra, hai người như hai ngôi sao chói lọi, trong màn đêm đen, họ chiếu sáng con đường phía trước cho nhà Hạo Thiên.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.