Chương trước
Chương sau
Lúc này, màn đêm vốn dĩ nên yên tĩnh nhưng vì tiếng gằn phẫn nộ từ nhiều phương mà trở nên náo loạn.

Ngay sau đó, rất nhiều thế gia ở bắc Sở đã có hành động mạnh mẽ, từng tốp kẻ mạnh bay ra khỏi gia tộc, người nào người nấy khí thế dồi dào, tất cả sát khí ngút trời khiến cho người ở Bắc Sở phải sống trong lo sợ.

“Làm gì vậy?”, bên trong đại điện của Thị Huyết Điện, Thị Huyết Diêm La nhận được tin của thuộc hạ thì bất giác cau mày, “hành động bí mật như vậy, trận thế lớn như vậy, thủ đoạn tàn độc như vậy và còn một mực nhằm vào các gia tộc của Bắc Sở, rốt cục là thế lực phương nào?”


“Liệu có phải là người của Nam Sở không?”

“Không loại trừ khả năng này”, Thị Huyết Diêm La trầm ngâm, “thông báo tới Phượng Ảnh, nhanh chóng điều tra xem đó là thế lực phương nào?”

“Bẩm điện chủ, đại thống lĩnh Phong Ảnh đang ở sơn mạch Hoàng Tuyền”.

“Sơn mạch Hoàng Tuyền?”, Thị Huyết Diêm La cau mày, “hắn ta tới sơn mạch Hoàng Tuyền làm gì?”

“Vừa nhận được tin báo là vì điện chủ Huyết Khung điều động tới ạ”, tên dò la thật thà nói, “không chỉ mình đại thống lĩnh mà trên thám phần sát thủ Thần Ảnh đều đã bị điều tới sơn mạch Hoàng Tuyền rồi, nghe nói là để vây bắt Hạo Thiên thế gia”.

“Chỉ một Hạo Thiên thế gia nhỏ bé mà cũng đáng để dùng tới sức chiến đấu mạnh mẽ như Thần Ảnh sao?”, Thị Huyết Diêm La hắng giọng lên tiếng, “cho hắn quyền lực điều động Thần Ảnh là hắn dùng không kiêng dè gì như vậy, truyền lệnh cho Huyết Khung rút Thần Ảnh về cho ta, ngay bây giờ”.

“Rõ…rõ ạ”, kẻ do thám mặc y phục đen kia vội vàng quay người rời khỏi đại điện.

Sau khi hắn rời đi, Phệ Hồn Vương mới xuất hiện trong đại điện, ông ta liếc nhìn Thị Huyết Diêm La với ánh mắt đầy hứng thú sau đó lại nhàn nhã ngồi vào vị trí vương toạ điện chủ của Thị Huyết Diêm La.

“Ông có thấy gì đó lạ không?”, Thị Huyết Diêm La nói rồi cũng liếc nhìn Phệ Hồn Vương.

…….

“Rất rõ ràng, có một bàn tay đang thao túng Bắc Sở”, Phệ Hồn Vương đáp một câu tuỳ hứng.

……..

“Cái gì? Không có?”, trên đỉnh núi của rặng núi Hoàng Tuyền, nghe lời bẩm báo của do thám, Huyết Khung đứng bật dậy khỏi vương toạ.

“Thuộc hạ đã tìm khắp nơi rồi nhưng thực…thực sự là không có tung tích của Hạo Thiên thế gia”.

“Lẽ nào phán đoán của chúng ta là sai?”, một thống lĩnh vô thức hỏi, “hay là trước khi chúng ta tới Hoàng Tuyền thì bọn chúng đã vào thế giới người phàm rồi?”

“Không thể nào”, lập tức có một thống lĩnh bác bỏ, “bọn chúng chỉ dựa vào phi hành, vả lại không dám phô trương, lại liên tục phải né tránh nơi tập trung đông tu sĩ, trong vòng ba ngày chắc chắn không thể ra khỏi thế giới tu sĩ”.

“Vậy có lẽ nào chúng dựa vào Truyền Tống Trận?”

“Lại càng không thể”, có thống lĩnh lên tiếng, “Truyền Tống Trận hướng về Nam Sở đều dưới sự kiểm soát của Thần Ảnh, Hạo Thiên thế gia đông người như vậy sao có thể không lộ thông tin được?”

“Vậy thì thật kì lạ”.

“Truyền lệnh cho Thần Ảnh, điều tra rõ việc này cho ta”, Huyết Khung lập tức hắng giọng, sắc mặt tôi độc tới mức khiến người ta phải sợ hãi.

“Không phải điều tra nữa”, giọng nói u tịch vang lên, Phong Ảnh giống như ma quỷ xuất hiện trên đỉnh núi, sắc mặt không mang theo bất cứ biểu cảm nào, “hiện giờ bọn chúng đang ở cổ thành Chân Long”.
“Cổ thành Chân Long?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.