Chương trước
Chương sau
Thị Huyết Điện chìm trong biển khói.

Bên ngoài Thị Huyết Điện, cờ chiến bay phấp phới, đại quân tu sĩ đông nghịt xếp thành từng hàng ngay ngắn giống như chín tấm thảm choán lấp đại địa.

Bên trong đại điện của Thị Huyết Điện, bầu không khí vô cùng căng thẳng.


Thị Huyết Diêm La ngồi ở vị trí trên cao, sắc mặt tím tái, đôi mắt ông ta đỏ ngầu nhìn xuống bên dưới.

Lại nhìn xuống bên dưới lúc này, tám người đừng nghiêm trang, người nào người nấy thân khoác chiến giáp, chỉ cần nhìn là biết sắp đi đánh trận, có điều bọn họ lại bị Thị Huyết Diêm La nhìn chằm chằm nên vô thức cúi đầu.

Và đó chính là điện chủ phân điện thứ nhất tới thứ tám của Thị Huyết Điện.

Nhận được tin Thị Huyết Diêm La chết, bọn họ đều ngầm toan tính, lần lượt quay về Thị Huyết Điện, chẳng phải vì muốn xác nhận xem Thị Huyết Diêm La có phải đã chết hay không sao?

Đương nhiên mục đích thực sự của bọn họ vẫn là vị trí điện chủ.

Do vậy bọn họ không chỉ tới đây một mình mà đều dẫn theo cả đại quân tu sĩ với.

Có điều mọi thứ đều khiến bọn họ thất vọng.

Giây phút bọn họ bước chân vào trong đại điện của Thị Huyết Điện và nhìn thấy Thị Huyết Diêm La đang ngồi trên vị trí tối cao kia thì tất cả đều thẫn thờ.

“Có phải thất vọng lắm không?”, Thị Huyết Diêm La lên tiếng bật cười lạnh lùng nhìn tám điện chủ bên dưới.

“Xin…xin điện chủ minh xét, thuộc hạ chỉ về đây để xác nhận thông tin thôi”, điện chủ phân điện thứ nhất vội chắp tay hành lễ, “hiện giờ biết được điện chủ bình an vô sự thì thuộc hạ cũng có thể yên…yên tâm được rồi”.

“Huyết Táng, lòng trung thành của ngươi thật khiến bổn điện chủ đây phải cảm động đấy”, Thị Huyết Diêm La bật cười nhưng đôi mắt ông ta lại hiện lên u quang dị thường khiến điện chủ phân điện thứ nhất rợn người.

“Điện chủ”, ngay lập tức, một người mặc y phục đen bước tới, quỳ dưới đất, “điện chủ phân điện thứ chín quay về rồi”.

“Bảo hắn ta vào đây”, Thị Huyết Diêm La nói rồi nheo mắt lại, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Huyết Táng.

Không lâu sau đó, Huyết Khung mặc chiến giáp bước vào.

Khi nhìn thấy tám điện chủ đều đang cúi đầu và Thị Huyết Diêm La đang ngồi trên cao thì vẻ mặt ông ta cũng trở nên gượng gạo, sự thực hình như đã nằm ngoài kế hoạch của ông ta.

“Bái…bái kiến điện chủ”, sau vài giây thẫn thờ, Huyết Khung mới vội hành lễ với Thị Huyết Diêm La.

“Huyết Khung, không phải ta lệnh cho ngươi đi đuổi theo Hạo Thiên thế gia sao? Ngươi về làm gì?”, Thị Huyết Diêm La nhìn Huyết Khung với vẻ mặt hứng thú.

“Bẩm…bẩm điện chủ, thuộc hạ đang trên đường truy đuổi thì nghe tin điện chủ bị ám sát nên…nên mới vội vàng quay về”.

“Ồ?”, Thị Huyết Diêm La bật cười to hơn, “vậy ngươi nói cho ta nghe ngươi vội vàng quay về như vậy là vì vội về chịu tang ta sao?

“Điện chủ minh xét, thuộc hạ tuyệt đối không có ý này”, Huyết Khung vội quỳ xuống đất.

“Không có là tốt nhất”, Thị Huyết Diêm La vỗ vào long kỉ đứng dậy, ông ta gằn lên như sấm rền chấn động cả đại điện, đôi mắt đỏ ngầu sắc lạnh nhìn xuống chín người bên dưới, “đừng cho rằng ta không biết các ngươi đang mưu tính điều gì, ta còn chưa chết thì các ngươi vẫn là thần”.

“Điện chủ dạy phải ạ”, bên dưới, các điện chủ vội quỳ xuống.
“Cút”, Thị Huyết Diêm La gằn lên.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.