Chương trước
Chương sau
“Bẩm điện chủ, Tiết… Tiết Lâm bị bắt cóc rồi ạ”.

“Bị bắt cóc?”, giọng Thị Huyết Diêm La trở nên lạnh băng, ông ta nhìn chằm chằm khiến người mặc đồ đen sởn gai ốc.

“Ở thành Cửu Thiên, bị… bị một người thần bí bắt cóc ạ”, người nọ run rẩy, không dám thở mạnh: “Trước khi đi người đó còn bảo… bảo Thị Huyết Điện chuẩn bị tiền”.


“Phản rồi, tạo phản rồi”, Thị Huyết Điện tràn ngập tiếng mắng chửi giận dữ.

“Báo cáo!”, lại thêm một người mặc đồ đen nữa hoảng hốt chạy vào đại điện: “Điện chủ, mỏ linh thạch của chúng ta ở Thương Nguyệt Cổ Địa bị… bị cướp sạch rồi, tổn thất nặng nề”.

“Huyết Thương làm ăn kiểu gì vậy hả?”, Tiết Lâm vừa xảy ra chuyện, bây giờ lại có tin dữ khiến cho Thị Huyết Diêm La vô cùng tức giận.

“Sự việc xảy ra đột ngột, phía trưởng lão Huyết Thương cũng bị đánh trở tay không kịp”, người áo đen vội vàng nói.

“Có biết là thế lực nào không?”, Thị Huyết Diêm La lạnh lùng hỏi.

“Không… Không biết ạ”.

“Vậy thì tra cho ta”, Thị Huyết Diêm La hét lên như sấm rền: “Ta muốn xem là kẻ nào không biết sống chết, tra ra được không cần báo cáo, dù là ai cũng tiêu diệt tại chỗ cho ta”.

“Báo cáo!”, Thị Huyết Diêm La vừa dứt lời, lại có người áo đen nữa chạy vào đại điện.

“Nói”.

“Căn cứ của Thị Huyết Điện ở Bắc Thượng Cổ Địa đã bị phá huỷ”, người này vội vã nói: “Huyết Thương trưởng lão bị giết ngay tại chỗ, Bắc Thượng Cổ Địa đã… đã trở thành một… một đống đổ nát”.

“Khốn kiếp”, Thị Huyết Diêm La phẫn nộ đập mạnh xuống chiếc bàn ngọc bên cạnh khiến nó vỡ nát.

“Báo cáo”, ông ta vừa dứt lời, người áo đen thứ tư chạy vào, hơn nữa giọng điệu còn rất gấp gáp: “Báo cáo điện chủ, phân các của Thị Huyết Điện ở Vân Táng Cổ Địa bị… bị phá huỷ rồi, cây Thị Huyết Linh Lung cũng bị đào cả rễ”.

“Cái gì?”, Thị Huyết Diêm La đứng bật dậy, vẻ mặt trở nên dữ tợn, có vẻ ông ta rất coi trọng cây Thị Huyết Linh Lung đã bị đào đi ấy.

“Báo cáo”, Thị Huyết Diêm La đúng là không nên lên tiếng, lời ông ta vừa dứt lại có người mặc đồ đen thứ năm chạy vào.

“Lần này lại là gì nữa!”, Thị Huyết Diêm La hung dữ nhìn người nọ.

“Thị… Thị Huyết Trì của Linh Càn Cổ Địa bị… bị hút cạn rồi ạ”.

“Khốn kiếp”, Thị Huyết Diêm La hoàn toàn nổi giận giống như con sư tử điên, tiếng hét như sấm, chấn động cả đại điện: “Điều tra, điều tra thật kỹ cho ta”.

Thấy Thị Huyết Diêm La gầm lên như một con chó điên, thành viên của các thế gia ẩn thế trong điện đều đưa mắt nhìn nhau.

“Xem ra có thế lực thần bí nhắm vào Thị Huyết Điện rồi”, có người trầm ngâm lên tiếng.

“Điều ta tò mò là thế lực nào lại có thể liên tiếp làm ra hành động lớn như thế”.

“Khả năng cao là người của Thiên Đình ở Nam Sở”, một ông lão khẽ vuốt râu: “Đại Sở hiện nay cũng chỉ có họ dám gây chuyện với Thị Huyết Điện, hơn nữa Diệp Thành lại vừa chết ở Bắc Sở, bọn họ có đủ lý do để báo thù”.

“Ngoài Thiên Đình của Nam Sở cũng có thể là tám vị vương, nhưng khả năng này không lớn lắm, dù sao cũng còn có hậu duệ của các vị hoàng đế giữ chân”.

Khi mọi người đang xì xào nói chuyện, tiếng hét giận dữ của Thị Huyết Diêm La đã im bặt.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.