Chương trước
Chương sau
Mau lên một chút đi!

Trong màn đêm đen, toàn thân Diệp Thành như có ngọn lửa thiêu đốt, thần mang màu vàng kim cứ thế vẽ ra một đường vòng cung tuyệt, tốc độ đạt tới mức đỉnh phong nhất từ khi tu đạo tới nay.


Mặc dù hắn vẫn chưa chuẩn bị chấp nhận Hạo Thiên thế gia nhưng cũng không muốn thấy cảnh Hạo Thiên thế gia vì hắn mà bị Thị Huyết Điện diệt tộc.

Lần này hắn thật sự sợ rồi.

Một kẻ chinh chiến trên chiến trường nhiều năm như hắn thừa hiểu Hạo Thiên thế gia sắp đối mặt với cái gì.

Đại quân của một điện mà Thị Huyết Điện phái đi có thể so với đại quân ba điện của Chính Dương Tông, trận thế khổng lồ như vậy có muốn công phá kết giới hộ sơn của Hạo Thiên thế gia thì cùng lắm chỉ mất ba canh giờ, muốn diệt dược Hạo Thiên thế gia thì chỉ mất nhiều nhất một canh giờ mà thôi.

Diệp Thành hiểu hơn ai hết biến cố này xảy ra quá bất ngờ khiến Thiên Đình và cả thế lực mà Thiên Đình cài cắm ở Bắc Sở căn bản không kịp chi viện.

Thánh Chủ!

Khi Diệp Thành đang cuống thì đột nhiên nghe tiếng gọi từ phía sau.

Lời còn chưa dứt, Diệp Thành đã thấy một bóng hình, nếu nhìn kĩ thì đó chính là lão già mặc đồ giản dị vừa rồi.

Thấy vậy, Diệp Thành vô thức nhìn ông ta, ông ta sao có thể chạy nhanh như vậy chứ.

“Ta nghĩ thông rồi, đội quân tu sĩ của Thị Huyết Điện đang xông tới Hạo Thiên thế gia”, lão già nói với giọng ý tứ, “chẳng trách mà Thánh Chủ lại vội vã như vậy”.

“Ông có thể hiểu ra được thì thật là làm khó cho ông rồi”.

“Thánh Chủ không phải lo lắng”, lão già mặt mày ái ngại, ông ta ho hắng, nói: “Bắc Chấn Thương Nguyên không phải là nơi mà đại quân một điện của Thị Huyết Điện có thể làm loạn, Bắc Chấn Thương Nguyên có thế chân vạc, ngoài Hạo Thiên thế gia thì chẳng phải còn có nhà họ Viên, nhà họ Âm Dương sao? Bọn họ đồng lòng chống lại bên ngoài”.

“Đây mới chính là điểm mấu chốt”, Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, “ba nhà do thế lực của Thiền Uyên cổ thành cân bằng, mặc dù trên danh nghĩa là đồng lòng chống ngoại xâm nhưng nhà họ Viên và nhà họ Âm Dương đều có âm mưu quỷ kế, bọn họ vẫn luôn muốn thôn tính Hạo Thiên thế gia, hiện giờ đại quân của Thị Huyết Điện sát phạt tới, cả hai nhà này đừng nói là chi viện mà không tát nước theo mưa đã là may lắm rồi”.

“Không phải chứ?”, lão già gãi đầu, “Môi hở răng lạnh, nhà họ Viên và nhà họ Âm Dương chẳng nhẽ lại không hiểu điều này? Một khi Hạo Thiên thế gia bị tiêu diệt thì chẳng bao lâu nữa bọn họ cũng sẽ bước lên vết xe đổ của Hạo Thiên thế gia”.

“Ông cho rằng Thị Huyết Điện bày ra trận thế lớn như vậy thực sự là vì báo thù cho Thương Minh sao?”

“Không…không phải sao?”

“Ông cũng đánh giá cao Thương Minh quá rồi”, Diệp Thành bật cười lạnh lùng, “Thương Minh chỉ là một trưởng lão nhỏ nhoi của Thị Huyết Điện, Thị Huyết Điện sẽ vì cái chết của ông ta mà dùng tới đại quân của một điện? Bọn chúng báo thù cho Thương Minh là giả, mục đích thực sự chính là xuất binh danh chính ngôn thuận tới Bắc Chấn Thương Nguyên mới là thật”.

“Ta không hiểu”, lão già lại gãi đầu, “Thị Huyết Điện chẳng phải nhằm vào Hạo Thiên thế gia sao?”

“Bọn chúng nhằm vào Hạo Thiên thế gia là giả, mục tiêu thực sự là Bắc Chấn Thương Nguyên”.
“Càng nghe càng mơ hồ”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.