Đột nhiên, khoé miệng Diệp Thành giật giật, vẻ mặt hắn dần trở nên thú vị bằng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.
“Ta không nhìn nhầm thì bên trong chính là ngươi”, Thượng Quan Ngọc Nhi lại nhét miếng thuỷ tinh kí ức vào trong ngực áo sau đó xoa xoa vai: “ta cảm thấy ngươi nên bóp vai cho ta trước đi thì hơn”.
“Này mĩ nữ, cô nhận lấy tiền trước đi, ta xuống núi cái đã”, Diệp Thành nói rồi đưa túi đựng đồ cho Thượng Quan Ngọc Nhi rồi mới vừa xắn tay áo vừa đi xuống núi.
A…!
Không lâu sau đó, bên dưới núi chợt vang lên tiếng kêu như tiếng lợn bị chọc tiết khiến những người còn đang bận rộn với công việc cũng phải rùng mình.
Không lâu sau đó, bốn bóng hình bay ra khỏi Hằng Nhạc Tông dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, vẽ ra bốn đường vòng cung tuyệt đẹp rồi dính chặt trên vách đá bên ngoài Hằng Nhạc Tông.
Tiện nhân! Mặt dày!
Cả chặng đường đi, Diệp Thành liên tiếp mắng chửi rồi leo lên Ngọc Nữ Phong, hắn không hề biết, khi mình không còn khả năng nhìn thì lại bị dở trò thế này.
Không lâu trước đó, hắn còn đang định bỏ ra tám trăm linh thạch để vui chơi, giờ thì hay rồi, tiểu đệ tử hùng dũng oai vệ của hắn có muốn ngóc đầu lên cũng không ngóc nổi.
Đi dạo xong rồi sao?
Thấy Diệp Thành quay về, Thượng Quan Ngọc Nhi mỉm cười, cô lại lần nữa lấy túi đựng đồ ra.
Xong rồi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/624113/chuong-1923.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.